Đêm nay là một đêm thu trăng thanh gió mát, xa xa là mặt biển với những ngọn sóng lăn tăn khẽ đáp vào bờ.
Thời tiết có những thay đổi rõ rệt và lòng người cũng thế.
Phó Liên Ngạo đứng ngoài ban công, để mặc những cơn gió lạnh hắt vào người. Trên tay anh là một điếu thuốc lá nam đang hút dở.
Không biết bắt đầu từ khi nào, trái tim anh đã sinh ra một loại cảm xúc vô cùng đặc biệt dành cho người vợ vốn chỉ trên danh nghĩa. Có lẽ là ngay từ khoảnh khắc nhìn thấy cô gái nhỏ ngồi trên giường, một ý muốn tiếp cận anh cũng không có. Cục bông mềm mại lại ấm áp, khác hẳn với tất cả những cô gái anh từng tiếp xúc trước đây. Hoặc là nói, chỉ đơn giản bởi vì cô là cô.
Anh không nghĩ nó đã trở thành tình yêu, cùng lắm cho đến hiện tại chỉ mới là chút xao động nhất thời. Nhưng Phó Liên Ngạo chắc chắn, cô gái này chính là người duy nhất từ nay về sau đủ sức khiến anh yêu thương và tin tưởng.
Khi anh đang chìm trong dòng suy nghĩ miên man vô tận thì cửa phòng có tiếng gõ. Thím Trần nói vọng vào: "Cậu chủ, có một cô gái tự xưng là bạn thân của cô chủ ghé qua."
Phó Liên Ngạo dập tắt điếu thuốc trong tay, cắt hẳn mạch suy nghĩ. Anh tiến đến mở cửa phòng cho thím Trần, lại hỏi: "Cô gái kia tên gì?"
"Thưa cậu chủ, là cô Phương Miên, tiểu thư của nhà họ Phương."
Phương Miên? Quả thật trong tài liệu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545097/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.