"Viên Tuệ, cái giá phải trả khi cô làm hại cô ấy là thứ mà cô cả đời cũng không dám tưởng tượng đến đâu."
"Nơi này là Mạch Dạ, là thiên đường và cũng là địa ngục. Từ nay về sau, địa ngục của cô... chính thức bắt đầu rồi!"
Ngữ điệu của Phó Liên Ngạo bình ổn và chậm rãi nhưng lại mang chút gì đó nguy hiểm và tàn độc.
Nói xong, Phó Liên Ngạo xoay người ra khỏi căn phòng.
Chỉ trong một giây sau khi nghe thấy lời nói của anh, sắc mặt Viên Tuệ tái xanh không nhìn ra một giọt máu. Cô ta run lên bần bật, cổ tay càng cử động mạnh bao nhiêu càng bị siết chặt hơn bấy nhiêu.
Mạch Dạ...
Phó Liên Ngạo vậy mà lại đưa cô ta đến Mạch Dạ...?
Anh thật sự tàn nhẫn tới vậy sao?
Viên Tuệ giãy giụa trong tuyệt vọng, gào thét kịch liệt: "Liên Ngạo! Anh không thể đối xử với em như thế được! Liên Ngạo!"
Đáp lại cô ta chỉ là tiếng vọng lại của chính bản thân mình. Từ giây phút ấy, cô ta mới chắc chắn được rằng mình đã thật sự đánh mất Phó Liên Ngạo.
Nam Cung Dụ gọi điện đến cho anh, nói rằng cô lại bị chuyển vào phòng cấp cứu một lần nữa.
Phó Liên Ngạo lập tức lái xe đến bệnh viện.
Lúc anh tới nơi đã nhìn thấy các bác sĩ ngoại quốc mà Nam Cung Dụ từng đề cập đến đi vào trong.
Anh đứng ở bên ngoài nhìn qua tấm kính trong suốt. Hơi thở của cô yếu ớt tựa một sợi chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-den-nghien/2545039/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.