Cô im lặng không đáp, Lục Yên còn nhỏ có được nghe qua. Cô dám cá thân chủ sẽ không nhớ được nhưng dựa vào một kẻ nắm toàn bộ ký ức như vừa mới xem cặn kỹ chi tiết của một bộ phim thì biết là chuyện bình thường.
“Rời đi chỉ hại cho con.” Bà ta đứng dậy, nhíu mày nói tiếp “Ta cảnh cáo con, hãy gạt bỏ ý nghĩa này. Suy nghĩ cho kỹ rồi nói những chuyện đã xảy ra đối với con cho ta nghe.”
【Cảnh báo! Cảnh báo! Nhiệm vụ có thời gian là hai mươi bốn giờ.】
Ngạn Xuân khuất bóng cô lập tức phủi gói đứng dậy, đi thẳng một mạch lên phòng giấy tờ tùy thân, tiền, trang sức, cái gì nhẹ nhàng thì lấy sạch. Cô đi ra từ cửa chính nhất định sẽ bị người của Lục Tinh Tinh bắt lại, quyết định chọn cách leo từ trên phòng của mình xuống, leo hàng ra ngoài.
Một màn diễn ra trơn tru, thần không biết quỷ không hay đi đến trường rút học bạ.
【Điểm tích lũy: 6】
Lục Yên chóng hong ngửa mặt lên trời cười như kẻ tâm thần, người xung quanh đều né ra vài thước, sau lại hỏi: “Ban đầu không phải nói chỉ có năm điểm thôi sao?”
【Hệ thống chỉ đưa ra nhiệm vụ rời khỏi nhà, vì sự nhiệt tình của quý khách nên +1】
Nụ cười tự tin của cô đột nhiên thu lại trong vô thức: “Nhiệm vụ tiếp theo.”
【Tuyến nhiệm vụ chính là giúp một người thoát khỏi ngục tù của bóng tối, tìm thấy ánh sáng của đời mình. Trên đường thực hiện tuyến nhiệm vụ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852910/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.