Tiếng chuông điện thoại đánh thức Lục Yên lúc nữa đêm, cô không cáu gắt chỉ ngồi bật dậy bơ phờ lần mò tìm nơi phát ra âm thanh.
Vừa bắt máy đầu dây bên kia gấp gáp hỏi: "Mày đã tìm được trường chưa? Có thấy nơi để thuê không? Tao vừa kết thúc buổi học thêm lập tức gọi cho mày nè."
Lục Yên mỉm cười nhẹ đáp lại: "Tao ngủ ở băng ghế đá, mát mẻ còn nghe thấy tiếng muỗi vo ve, thích lắm!"
"Cái gì?" Chất giọng kinh ngạc sau đó lại trở nên buồn bã "Mày điên rồi, sao đột nhiên lại muốn chuyển trường còn chuyển đến nơi xa như vậy? Chẳng thông báo với ai, tao còn không biết mày đã tỉnh lại."
Bình Tây Tây là cô bạn mà Lục Yên xem trọng nhất, ở trường cũ ai cũng rõ, thế mà chuyện cô rời đi phải thông qua người khác mới biết được.
Lục Yên đứng trên tầng cao của khách sạn thông qua lớp kính trong suốt nhìn xuống dãy đèn thắp sáng thành phố, thản nhiên nói: "Gì là gì, gia đình sắp phá sản tao chạy đi trước đỡ phải gánh nợ."
"Công việc của chú Lục không thuận lợi sao? Mày không nói gì với tao, gia đình tao có nói là không giúp hả?" Trong lòng Bình Tây Tây dâng trào cảm giác chua xót, chỉ trách bản thân không thể làm cho cô tin tưởng.
"Trễ rồi mày ngủ đi, thành tích quan trọng hơn."
"Thuê được phòng mày nhớ gửi địa chỉ cho tao, hứa đi."
Lục Yên nhíu mày: "Xem thái độ của mày đã."
Cô ngắt máy lập tức lên mạng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852908/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.