Quả thật cái gì tự mình làm ra tự mình kiếm được mới biết trân trọng.
Hai quyển sách bằng cách nào đó đã xuất hiện trên bàn ăn, cùng với hóa đơn thanh toán quy đổi bằng tiền, tổng cộng hai trăm nghìn.
【Hệ thống xin thông báo, điểm tích lũy: 32】
Trên hai mươi điểm mỗi ngày được cộng thêm một, chỉ cần qua ngày mới là kiếm lại được một điểm đã dùng. Lục Yên nghĩ theo hướng đó, lập tức phấn chấn trở lại.
Buổi tối cô ngồi ngay ngắn vào bàn học, nửa thời gian đầu đọc bài của ba tuần bị thiếu rồi đọc trước bài của các môn học vào ngày mai, chắc lọc ý chính dùng quyển vở mới để soạn bài.
【Hệ thống đã nhìn thấy sự nghiêm túc và chăm chỉ, từ tận đáy lòng gửi lời khen đến quý khách】
“Ồ.”
Lục Yên không chú ý mấy đến giọng đọc máy móc và biển điện tử đang hiển thị dòng chữ, một lòng chú tâm vào bài học. Hoàn thành mục tiêu ngắn hạn mà bản thân đề ra, cô cảm thấy đầu óc mình vẫn còn dùng được.
Nửa thời gian còn lại Lục Yên giành để đọc quyển sách ‘Những Điều Cơ Bản Về Hoa’, vừa đọc vừa ăn trái cây sách khô mà Bình Tây Tây gửi đến.
Mọi tạp âm bên dưới đều không ảnh hưởng, căn phòng này cách âm khá tốt.
Mọi thứ xung quanh dường như đứng chững lại chỉ có thời gian là trôi đi, số phút trên điện thoại nhảy liên tục đều đặn kèm theo thông báo từ IG.
“Thật không ngờ mà, có ngày lại đi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852869/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.