Sau một khoảng thời gian im lặng Bình Tây Tây mới lên tiếng: “Tao học ngu lắm.”
“Có liên quan gì sao?” Cô ngạc nhiên hỏi.
“Mỗi ngày tao gửi bài tập mày phải làm giúp tao, được không?”
Lục Yên thở dài: “Thỏa thuận thành công.”
Nhìn đến hoa cẩm tú cầu độc nhất vô nhị, được cô cẩn thận cấm vào bình thủy tinh. Đột nhiên không muốn buồn nữa, cuộc sống hiện tại không thể so với thế giới trước đây nhưng đối với thân chủ là một đặc ân vô cùng lớn.
Không nên ích kỷ chỉ sống cho riêng mình, phải sống thay thân chủ. Dùng đôi mắt này để nhìn ngắm mọi thứ, dùng cái tên này làm nhiều việc tốt, xem như đền đáp vì đã cho cô mượn thân thể.
Thông báo của tin nhắn làm Lục Yên thoát khỏi dòng suy nghĩ miên man.
Thầm nghĩ bọn người kia đổi kiểu công kích rồi sao? Trực tiếp nhắn tin riêng?
Cô không đối hoài đến nữa, tắt điện thoại lao vào giấc ngủ.
Người thì yên lòng ngon giấc, người thì chờ đợi trong vô vọng. Trương Ngạn Duy là người gửi tin nhắn cho Lục Yên, hắn mới tạo tài khoản trên IG, đây cũng là cách thức liên lạc duy nhất mà bản thân biết.
‘Có thể trao đổi không?’
Cô tỉnh giấc đầu tiên là tắt báo thức, sau đó vô tình thấy nội dung tin nhắn hiển thị trên màn hình khóa. Lục Yên phớt lờ ném điện thoại ở giường, chậm chạp vào phòng vệ sinh.
【Điểm tích lũy trên 20, được +1】
【Điểm tích lũy: 32】
【Nhiệm vụ chính: Giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852854/chuong-27.html