“Nói anh ngu lại cáu.” Lục Yên dùng hai tay xoa xoa má.
Chỉ tay vào đóa hoa màu trắng đặt ở bên ngoài cửa, cô nói: “Anh có biết vạn thọ không chỉ màu vàng không? Giống hoa vạn thọ đến từ Mexico có màu trắng, hoa vạn thọ Châu Phi có thể là màu kem, vàng, cam hoặc đỏ. Hoa vạn thọ Pháp có sắc đỏ cam rực lửa mang theo mùi thơm, nhiều cánh đều nhau và bung xòe hơn các loại khác.”
Trương Kinh Lăng nghe cô đọc bảng màu, tuy không hiểu nhưng bị cuốn vào luồn kiến thức đối phương giảng dạy.
“Ý nghĩa của hoa ấy là mong muốn cuộc sống trường thọ, sức khỏe dồi dào.” Lục Yên chốt hạ “Anh muốn màu gì?”
“Tôi có nói đi thăm bệnh à?” Trương Kinh Lăng cười mà lòng không cười “Tôi muốn đi viếng mộ.”
Lục Yên vẻ mặt bình lặng: “Vậy chọn hoa thủy vu, anh muốn màu gì?”
Cái tên này không được phổ biến, Trương Kinh Lăng còn không biết nó là hình dạng gì.
Hắn nhướng mày: “Nói loại nào tôi biết, để chắc rằng cô không ăn nói lung tung.”
Lục Yên bài ra vẻ mặt chán nản, ánh mắt đảo vài vòng rồi nói: “Hoa anh túc nhỉ? Nó đại diện cho giấc ngủ thiên thu, vừa lòng anh chưa?”
“Tôi đổi ý, chọn loại hoa trước.” Trương Kinh Lăng đi đi lại lại, chỗ hắn qua đều để lại vệt nước.
Nhìn cách hắn ta làm ướt sàn, cô muốn chặt hai cái chân dài khẳng khiu kia bỏ vào thùng rác, thật sự ngứa mắt.
“Màu trắng đại diện cho tình yêu trong sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-danh-cho-anh/2852831/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.