Tô Mặc cũng không đùa nữa, cô còn chuyện khác muốn nói với anh "lại đây, em còn chuyện muốn nói với anh".
Nam Thiệu Hàn đi tới nằm lên giường, ôm cô vào lòng yên lặng chờ cô mở lời.
"Tầm nhìn của em đang bị thu hẹp lại, giống như dị năng đang dần mất đi vậy" Tô Mặc nói.
Nam Thiệu Hàn hỏi "khi nào?".
Tô Mặc suy nghĩ trả lời "có lẽ từ hai tuần trước đi".
Nam Thiệu Hàn im một lát rồi nói "có lẽ không phải mất đi mà...", Tô Mặc không kiềm được ngước nhìn anh, tò mắt hỏi "như thế nào?".
Nam Thiệu Hàn nói tiếp "có thể dị năng của em đang bị đứa bé hấp thụ".
Tô Mặc kinh ngạc "vậy đứa bé sinh ra sẽ có dị năng giống em?".
"Ừm, có thể".
"Thật đáng mong chờ, Hàn anh muốn con trai hay con gái?"
"Đều được"
"Hàn, gặp được anh thật tốt"
Nam Thiệu Hàn dịu dàng đặt một nụ hôn lên trán cô "mau ngủ đi, thức khuya không tốt cho đứa bé".
"Ừm" Tô Mặc cũng lặng lẽ chìm vào giấc ngủ, mang thai khiến cho thân thể của cô dễ dàng mệt mỏi và buồn ngủ.
Nhìn người ngủ say trong lòng, Nam Thiệu Hàn không nhịn được áp môi mình vào môi cô sau đó nhanh chóng rời ra "đời này của tôi tốt nhất cũng chính là gặp được em".
Kết quả cuối cùng của cuộc thi, chức giám sát tổng trung tâm vẫn thuộc về Tô Mặc, một phần là do Senny tìm thủ lĩnh Leo nói cả quá trình Tô Mặc hướng dẫn mình vượt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450443/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.