Nam Thiệu Hàn lạnh giọng "nhớ? rất tốt, nhớ rõ đến nổi để tất cả lời tôi nói ngoài tai", hắn đẩy hết tốc độ giải quyết công việc để về nhà với cô, kết quả vừa về tới đã nghe vệ sĩ báo không tìm thấy cô, hơn nữa cả Bạch Nhất cũng chẳng thấy đâu. Cho người điều tra liền biết cô cùng Bạch Nhất bày trò để trốn ra ngoài, hắn liền không kiềm được cơn giận, một đường đi thẳng đến đây.
Tô Mặc thành khẩn nói "không phải, em chỉ ra ngoài gặp mặt bạn một lúc, hơn nữa có Bạch Nhất bảo vệ, chắc chắn sẽ không xảy ra nguy hiểm".
Bạch Nhất đứng bên cạnh trợn mắt, từ nảy giờ hắn đã cố gắng giảm đi sự tồn tại của mình, thế nhưng Tô Mặc lúc sắp bị hành hình còn lôi hắn vào.
Nam Thiệu Hàn liền nhìn Bạch Nhất "cậu chắc chắn không xảy ra nguy hiểm?".
Cả người Bạch Nhất liền run rẩy, nhanh chóng nhận lỗi "chủ nhân, thuộc hạ sai rồi".
Nam Thiệu Hàn lạnh lùng nói "trở về gặp Bạch Phong nhận hình phạt".
Bạch Nhất đáp "vâng", tai hoạ ập đến có tránh cũng không khỏi a.
Tô Mặc lên tiếng "Hàn, không phải lỗi của Bạch Nhất, là do em uy hiếp cậu ấy".
Nam Thiệu Hàn nói "còn tư cách xin giùm người khác, chính em cũng phải chịu phạt. Tại sao lại lừa vệ sĩ trốn đi mà không báo với tôi?"
"Nói với anh rồi, em còn được đi sao?" Tô Mặc tỏ vẻ không còn cách nào khác. Nam Thiệu Hàn im lặng, đúng thật là nếu Tô Mặc nói, hắn chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450431/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.