Mẹ Nam hỏi lại "còn vừa nói cái gì?"
Nam Thiệu Hàn nhẹ nhàng nói "anh ta đang tìm con dâu cho mẹ".
Mẹ Nam vui mừng "thật...thật sao?"
Nam Thiệu Hàn nhàm chán gật đầu, mẹ biết chuyện này chắc chắn sẽ tìm đến Nam Ngôn làm loạn, tới lúc đó bà làm gì còn thời gian để đến quấn lấy Tô Mặc của hắn nữa chứ.
Ba mẹ Nam và cả Nam Hi An đều không ở lại quá lâu, buổi tối đã lên phi cơ trở về Anh. Và dưới sự từ chối kiên quyết của Nam Thiệu Hàn, Simon cũng bị dẫn đi. Trước khi đi nó còn ngoái đầu nhìn lại Tô Mặc một cái.
Tô Mặc cảm thấy không nỡ, cô nhìn Nam Thiệu Hàn muốn xin xỏ thay nó, Nam Thiệu Hàn đương nhiên biết Tô Mặc muốn gì, hắn lên tiếng "chúng ta còn phải đến Pháp, đợi khi nào đón tiểu Trình rồi thì đem nó về cho Tiểu Trình chơi" Simon đáng thương không biết chính mình sắp trở thành một món đồ chơi.
Buổi tối nằm trên giường, khi Tô Mặc sắp chìm vào giấc ngủ thì người bên cạnh đột ngột lên tiếng "bảo bối, tiểu Trình sẽ không trách tôi chứ?"
Tô Mặc giật mình mở mắt ra "trách chuyện gì?".
Nam Thiệu Hàn trầm giọng "tôi đã không ở cạnh mẹ con em trong mấy năm qua, khiến hai người phải chịu khổ".
Tô Mặc ôm hắn, thì ra là vì chuyện này hen chi cả buổi hôm nay tâm trạng của hắn cứ không được tốt.
Tô Mặc nói "không khổ, gặp được anh tiểu Trình chắc chắn sẽ rất vui".
Nam Thiệu Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450357/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.