Địa điểm bàn việc làm ăn lần này là tại đỉnh tháp Eiffel nhưng thời gian là buổi tối, hiện tại mới đang là buổi trưa. Nam Thiệu Hàn hỏi Tô Mặc có muốn đến nơi cô từng làm việc xem một chút không và Tô Mặc đã đồng ý.
Tại trung tâm vệ sĩ, Tô Phong bàng hoàng nhìn người trước mặt.
Tô Phong không dám tin lên tiếng "Tô...Tô Mặc?".
Tô Mặc nhìn Tô Phong gật nhẹ đầu một cái. Tô Phong nhìn ra trong mắt của cô có một sự xa cách cùng lạ lẫm, anh giương mắt nhìn Nam Thiệu Hàn khó hiểu.
Nam Thiệu Hàn nói "cô ấy mất trí nhớ".
Tô Phong liền hiểu ra, anh gật đầu sau đó cùng cô tâm sự, trước tiên là hỏi về cuộc sống của Tô Mặc sau khi xảy ra chuyện. Sau đó lại kể cô nghe về cuộc sống trước đây, từ lúc anh đem cô về nuôi nấng.
Tô Mặc nghe Tô Phong nói, tình cảm trong lòng đối với anh cũng tăng lên, cảm thấy thân thiết hơn.
Tô Phong hỏi "em có muốn quay về nhà một chút không, anh vẫn giữ nguyên nơi đó".
Nhà? ánh mắt Tô Mặc khẽ nhìn Nam Thiệu Hàn, nơi đó có lẽ không còn là nhà cô nữa rồi nhưng Tô Mặc vẫn muốn đến xem một chút, không chừng có sẽ nhớ ra được gì đó.
Lúc rời đi vô tình gặp phải một người, Tô Mặc không nhận ra được cô ta là ai nhưng có thể cảm nhận được thái độ không mấy thiện cảm từ cô ta.
Lạc Anh lên tiếng khinh bỉ "bỏ mọi công việc để theo trai, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450355/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.