Tiêu Giao lúc này đã bị kích thước kia dọa sợ.
Ngôn Phong đè lên người cô: “Thế nào, sao không nói nữa?”
Tiêu Giao bật thốt lên: “Lớn…lớn quá”.
Nam Ngôn đương nhiên biết cô nào về điều gì, anh cười xấu xa hỏi:
“Có hài lòng không?”.
Tiêu Giao vô thức gật đầu sau đó lại hoảng hốt lắc đầu.
“Nếu chưa hài lòng vậy thì anh phải làm cho em hài lòng mới được”.
Nam Ngôn vừa dứt lời thì Tiêu Giao liền cảm nhận được có một thứ gì đó đang tiến vào trong.
Nam Ngôn dùng một ngón tay để thăm dò:
“Chặt quá”.
Cảm giác lạ lẫm khiến Tiêu Giao không nhịn được nhích người. Hai khối mềm mại cọ tới cọ lui khiến ai kia càng thêm khó chịu.
Nam Ngôn bắt lấy eo cô: “Em đừng quậy nữa”.
Sau đó anh thêm một ngón tay vào, cuối cùng cũng mở rộng được một chút, cảm giác được phía dưới ẩm ướt, ngón tay bắt đầu ra vào nhanh hơn.
“Ưm….chậm….chút…aaa..” Tiêu Giao lần đầu tiên trải nghiệm loại kích thích này nên có chút không nhịn được.
Nam Ngôn mở rộng thêm vài cái liền thấy phía dưới đã ổn, anh nắm lấy thứ to lớn đặt trước miệng nhỏ. Thứ kia nóng hổi khiến Tiêu Giao có chút giật mình.
Nam Ngôn đẩy nhẹ eo, phần đầu liền đi vào bên trong.
“Đau không?”
Tiêu Giao lắc đầu sau đó còn mạnh dạng lấy chân quấn lên eo anh.
“Anh mau vào đi”.
Lần này Nam Ngôn thật sự không nhịn nổi nữa, anh nâng mông cô lên sao đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-trum-buon-vu-khi/2450287/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.