Khi nghe được những lời ấy phát ra từ chính miệng của Dương Vũ Hàn thì bản thân cô có nhiều phần không thể tin nỗi, bỡi vì trước giờ cô chỉ nghĩ cho dù hắn có đối với cô không có chút tình cảm gì thì cùng lắm chỉ chà đạp lòng tự trọng hoặc là đè cô dưới thân mà thôi nhưng nghe tới đây thì trong đầu cô lại có một quyết định cho rằng rất sáng suốt đó là " nếu có cơ hội thì sống hay chết gì củng phải chạy trốn một lần " , nếu như cô ở cạnh một người độc ác như thế thì sớm muộn gì cũng chết thảm .
" Anh xem ! Tôi rất là nghe lời , anh đừng làm thế với tôi , tôi sợ lắm !"
Trong đầu Trần Khả Hân tuy là tính toán đủ điều nhưng mà trước mặt hắn vẩn cố gắng kìm chế lại , Dương Vũ Hàn khi thấy cô làm nũng thì chả cần biết là thật hay giả , bàn tay hắn mở rộng nhanh chống ôm cô vào lòng đặt một nụ hôn lên đôi môi đỏ mọng kia và nói .
" Thôi được rồi ! Tôi tin em ! em mau đi lên chuẩn bị dụng cụ cần thiết đi chiều nay còn phải lên trường !" Dương Vũ Hàn buông tha đôi môi của cô và thông thả nhìn khuôn mặt ngây ngốc kia liền nở nụ cười vui vẽ.
" Tôi biết rồi ! Nhưng mà Khả Khả biết tôi ở nhà anh , cô ấy có nói ra không ? Anh đừng nói với tôi là anh giết người rồi đó nha ! "
Khả Hân khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863838/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.