Dương Vũ Hàn thấy cô nói xong liền chạy lên lầu thì hắn chỉ biết lắc đầu mà thôi , trong cái bộ dạng đang cười đó của cô thì có chỗ nào làm giống như tin lời hắn .Hắn nhìn ánh dáng nhỏ bé kia của cô xa dần và biến mất , mắt chỉ biết nở một nụ cười nhẹ nhàng như tự an ủi bản thân mình mà thôi .
Thật ra thì thời gian trôi qua rất nhanh , một lác sau thì hai người cả cô và hắn đều như bình thường mà đến trường , cũng giả vờ như là không quan biết gì cả , nhưng mà Khả Hân thì không thoải mái như hắn , bản thân cô còn phải lo lắng không biết cô Khả Khả kia có nói gì không nữa , thật sự rất phiền phức ,Khả Hân cùng cái vẽ mặt khó chịu kia của cô đi tới lớp .
" Chào bạn học Khả Hân, chúng ta lại gặp nhau rồi ! "
Khả Hân vốn dĩ chẳng mấy vui vẽ gì , nhưng mà khi nghe được người nào đó gọi về phía mình , theo phản xạ quay lại nhìn nhưng mà vẽ mặt cáu gắt ấy vẩn không thay đổi gì nói .
" Này ! Tôi với anh thân lắm sao, sau này không có việc gì thì đừng gọi cho tôi như thế ! "
Khi khả Hân quay là thấy người đang gọi mình là cái tên Gia Khang phiền phức kia ,thì bản thân cô lại trả lời trong vẽ mặt rất cáu gắt , và trong đầu luôn suy nghĩ " cùng tại tên này mà mình bị hắn dày vò muốn chế đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863836/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.