Nhìn thấy ánh mắt si mê đầy chân thành của hắn Trần Khả Hân liền thờ dài chẳng giận dỗi được nữa , cô nhìn khuôn mặt điễn trai của hắn nói .
" Em không cấm đoán hay hạn chế anh những việc nhưng thế này dù gì chuyện như thế cũng rất hợp lý ! Nhưng mà lần sau mong anh đừng muốn làm chuyện như thế ở nơi làm việc nữa được không ? Tuy anh là Chủ Tịch nhưng mà lỡ nhân viên của anh thấy thì em biết giải thích như thế nào ? Phải giấu mặt đi đâu chứ ?"
Nghe Trần Khả Hân nói như thế thì hân hiểu cô cũng chẳng có ý giận hờn hay trách mình mà chỉ là sợ người khác bàn tán ra vào mà thôi .
Nghĩ như thế thì hắn thấy rất đúng , có lẽ là hắn đã không suy nghĩ chu đáo rồi , nếu như nhân viên ngày đầu đi làm mà đã trèo lên giường ông chủ thì người ta sẽ suy nghĩ cái gì chứ chứ .
Nghĩ đến đây Dương Vũ Hàn nắm bàn tay nhỏ của Khả Hân ôn nhu nói .
" Em đừng giận , việc này là lỗi của anh ! Lần sau anh sẽ chú ý nhiều hơn ,em đừng giận nữa có được không ?"
Trần Khả Hân nở nụ cười vui vẽ nhìn hắn nhưng miệng lại bình thản nói .
" Ở nơi này , em không muốn có lần sau ? Nhưng nếu anh muốn thì em cũng chẳng làm gì được !"
Nói xong sắc mặt Trả Hân âm trầm chẳng muốn nói thêm lời nào với hắn nữa , bỡi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863685/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.