Nghe Dương Vũ Hàn nói như thế Trần Khả Hân liền mở miệng hỏi .
" Anh nhờ ai mua thế ? Hình như là vị thư ký lúc sáng vào phòng phải không ?"
Dương Vũ Hàn bình thản đáp .
" Ừm ! Em đoán đúng rồi đó !"
Nghe hắn nói thế Trần Khả Hân liền hoảng hốt nói .
" Tại sao anh lại nói như thế chứ ? Cô thư ký đó vào phòng chẳng thấy em thì không hỏi gì à ? Nếu như thế thì thôi hỏng rồi !"
Nghe cô nói thế hắn khó hiểu hỏi .
" Tại sao em lại nói như thế ? Nếu không thấy em thì cũng có thể nói rằng em đi vệ sinh mà , có phải em lo lắng quá rồi không ?"
Trần Khả Hân hừ một tiếng đáp .
" Có thư ký nào mới đi làm một hôm lại được chủ tịch mình mua giúp cơm hay không ? Anh cũng thật là chẳng có tâm gì cả ! "
Nói đến đây Trần Khả Hân thở dài nói .
" Thôi được rồi ! Nếu có ai hỏi thì bảo em là bạn anh mới từ nước ngoài về , có được không ?"
Nghe câu dặn dò của cô Dương Vũ Hàn cảm thấy việc nói dối này rất là vô lý , nhưng mà không muốn cô khó xữ nên vội đáp .
" Được ! Anh nghe theo em !"
Trần Khả Hân liền nhớ nụ cười vui vẽ đáp .
" Ờ ! Vậy em làm việc đây , anh đừng làm phiền em !"
Nói rồi Trần Khả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-ngao-cua-ac-ma-2/2863684/chuong-107.html