*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tin đồn lan nhanh hơn cả virus, hầu như mọi người trong trường đều biết chuyện.
Trì Dụ và Phó Chỉ An lần lượt đi trên hàng lang khiến bạn học đang lui tới trên hành lang hận không thể cầm máy ảnh chụp lại hai người. Một năm trôi qua, hai nam thần vậy mà cuối cùng cũng xuất hiện chung một chỗ.
Cuối cùng cũng thoát khỏi tầm nhìn của các bạn học, Trì Dụ tựa người trên cửa nhà kho, không kiên nhẫn giật giật cổ áo.
"Phó Chỉ An, cậu đang làm cái quái gì?"
"Tùy tiện kiếm cớ từ chối một bạn nữ thôi."
"Vậy thì cậu cũng đừng có đội nồi cho tôi." Sắc mặt Trì Dụ càng ngày càng đen, giọng nói nghiến răng nghiến lợi của cậu khiến Phó Chỉ An đứng cách cậu 1 mét vẫn nghe được rõ ràng.
Phó Chỉ An liếc mắt nhìn cậu, nhàn nhạt nói: "Là cậu tự đụng trúng thôi"
Trì Dụ và Phó Chỉ An sống đối diện nhà nhau từ hồi tiểu học, cả hai là con nhà người ta trong mắt bố mẹ của đối phương.
Ba của Phó Chỉ An là cảnh sát hình sự, Phó Chỉ An ra đời không lâu thì ba anh liền bắt đầu than thở. Phó Chỉ An ngày bé môi hồng răng trắng, làn da trắng nõn, bế anh ra ngoài thì ai gặp cũng khen. Nhưng lại không hề hợp ý Phó Kiến Quốc.
Con trai của ông sao có thể vừa trắng vừa hồng như vậy?
Ông không đòi hỏi vừa mới sinh ra đã phải nam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-khong-ngung-nghi/251643/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.