Trở lại phòng cho khách, Hạ Lăng vừa lo lắng lại vừa bất an.
Đêm khuya, hắn bước vào phòng ngủ chính, nhìn thấy Cung Cầm an tĩnh nằm ngủ bên trái.
Hắn trắng đêm không ngủ, còn y thì đang say giấc nồng.
Y nằm ngay ngắn bên chỗ của mình, không "vượt rào" dù chỉ là một chút.
Hạ Lăng đứng ngoài ban công hút thuốc cả một đêm, ngày hôm sau khi mặt trời vừa mọc hắn liền hối hận rồi.
Mọi nguyên tắc của hắn ở trước mặt Cung Cầm đều không còn là nguyên tắc nữa.
Không muốn biết đáp án, cũng không muốn truy hỏi nữa, cứ như vậy đi, chỉ cần duy trì sinh hoạt như trước kia là được.
Làm người không thể quá tham lam, vốn dĩ lúc đầu cũng là hắn cố chấp theo đuổi y, còn cưỡng cầu gì nữa đây?
Hắn đã giữ Cung Cầm ở bên mình bảy năm, nếu Cung Cầm vẫn không yêu hắn, hắn còn có thể có biện pháp gì?
Cứ như vậy đi, Cung Cầm đã quen có hắn, đã quen với cuộc sống hiện tại.
Chỉ cần hắn vẫn như hiện tại, Cung Cầm cũng sẽ như hiện tại.
Có gì không tốt chứ, ngày tháng bọn họ trải qua thật sự quá ngọt ngào, dù chỉ mình hắn đắm chìm ở trong sự ngọt ngào này.
Nghĩ thì dễ, chân chính làm mới khó.
Sáng sớm, Hạ Lăng không hôn Cung Cầm, Cung Cầm cũng không hôn hắn.
Trước khi ra ngoài, Hạ Lăng không quấn lấy Cung Cầm đòi hôn, Cung Cầm mặc quần áo xong liền trực tiếp ra cửa.
Giữa trưa, Hạ Lăng không đi tìm Cung Cầm ăn cơm thì ngay cả gọi điện Cung Cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngot-chinh-la-ngan/160680/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.