Editor: Đầu Gỗ
Buổi tối, trong căn phòng nhỏ trên núi.
Cố Niệm ôm điện thoại lăn vòng thứ 179, nghẹn ngào:
"Hu hu hu Nam Thiên yêu dấu, cậu nói xem có phải con trai bảo bối của tớ rất đơn thuần, rất tốt bụng, rất đáng yêu không?"
"..."
"Rõ ràng một mình tớ đối phó cũng được mà anh ấy lại chủ động đứng ra giúp tớ, làm như vậy là đắc tội đạo diễn đó. Nguy hiểm biết bao!"
"..."
"Lỡ như chọc giận đạo diễn dẫn đến bị cắt mất cảnh quay thì biết làm sao bây giờ? Một chút cũng không nghĩ đến bản thân, anh ấy sao có thể thiện lương như thiên sứ vậy chứ?!"
"..."
Sau một hồi im lặng bất lực, Lâm Nam Thiên ở đầu kia điện thoại buông tiếng thở dài:
"Vậy nên chỉ vì chuyện nhỏ này mà cậu cảm động suốt buổi trưa thêm cả tối nay?"
"Không phải chuyện nhỏ, là tình yêu của con trai tớ!" Cố Niệm lăn vòng thứ 180, tay nắm chặt điện thoại:
"Buổi chiều tớ đã nghiên cứu kỹ lại kịch bản, tớ phải tận dụng toàn bộ thời gian nỗ lực viết ra một vai diễn có sức hút người hâm mộ cho bảo bối!"
Lâm Nam Thiên đỡ trán:
"Tớ không muốn hắt nước lạnh vào cậu, nhưng cậu không nhận ra mặc dù anh ta đã giúp cậu có vị trí trong đoàn phim, nhưng lại khiến cậu hoàn toàn đắc tội với Trác Diệc Huyên hay sao?"
Không khí chợt im lặng.
Một lát sau Cố Niệm lật chăn, nghiêm trang ngồi dậy: "Ý của cậu là con trai bảo bối thật ra muốn lợi dụng tớ, đem toàn bộ thù hận của Trác Diệc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-tu-doi-mama-nang-do-cung/1022134/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.