Trở về từ công ty, cảnh tượng đang diễn ra trước mắt khiến Ngạo Lăng Cẩn nhíu mày khó hiểu. Bên trong Bạch Ngự dinh hiện giờ có rất nhiều nhân viên của một công ty chuyên diệt côn trùng. Bọn họ chia nhau phun thuốc khắp nơi ở các bụi cây trong hoa viên, ở sân trước và cả sân sau.
Thậm chí, khi anh bước vào trong đại sảnh cũng có. Đầu lông mày bắt đầu cau chặt lại, anh một lần tức giận gầm lên: "Ai đó nói cho tôi biết rốt cuộc có chuyện quái quỷ gì đang diễn ra?"
"Thiếu gia!" Sa quản gia từ trên lầu chạy xuống. Bà đeo khẩu trang kín mít, còn mang cả găng tay. Đứng trước mặt Ngạo Lăng Cẩn, sự giận dữ đang tản ra từ người anh bất giác làm bà căng thẳng.
Tháo khẩu trang, bà thấp giọng nói: "Thưa thiếu gia, chuyện này là làm theo ý của tiểu thư."
"Lam Hạ!?" Ngạo Lăng Cẩn ngạc nhiên cao giọng. Ngay sau đó, anh giao cho Hắc Vũ và Mao Vũ quay sang đuổi hết đám nhân viên kia ra khỏi Bạch Ngự dinh. Còn bản thân anh thì tức giận đi thẳng về phía phòng của Lam Hạ mà tìm cô để dạy dỗ.
"Tự tung tự tác, đúng là không ra gì!" Vừa đi anh lại vừa bực dọc mắng thầm. Ngạo Lăng Cẩn anh không ngờ, có một ngày cái Bạch Ngự dinh này của anh lại bị rối tung lên chỉ vì một con bé mười lăm tuổi.
Còn chẳng thèm gõ cửa, Ngạo Lăng Cẩn đã mạnh chân đạp thẳng cửa mà xông vào. Phía trên giường, anh thấy có một cái chăn bông đang được cuộn tròn lại. Thỉnh thoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516918/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.