Lam Hạ trở về phòng, ngồi trên giường ngây ngốc hồi lâu mới đi thay một chiếc đầm ngủ mát mẻ hơn để được thoải mái. Mở tủ quần áo, Lam Hạ lựa lấy chiếc đầm hai dây màu đen bằng vải nhung mát lạnh, phía trước ngực được may bằng lớp ren hoa cùng màu.
Mặc vào chiếc đầm ngủ, làn da trắng ngần như tuyết của cô càng thêm nổi bật quyến rũ. Ngồi xuống bàn trang điểm, cô nhẹ nhàng làm các thao tác chăm sóc da mặt mỗi tối trước khi ngủ. Thoa một ít dưỡng chất cho da đủ nước, các ngón tay thuần thục mát xa lên các phần cơ mặt dễ động nếp gấp.
Phái đẹp ở đời ai mà không sợ già, Lam Hạ cô đây tuy chỉ mới mười lăm nhưng cũng đã sớm nhận thức được thời gian là thứ đáng sợ nhất đối với phái nữ. Tuy là da dẻ của cô trắng đẹp hơn người, lại căng mịn vô cùng không chút tì vết. Nhưng không phải vì vậy mà cô lại không quan tâm chăm sóc chúng.
Khi còn đang cầm tuýp kem dưỡng da tay lên tính thoa một chút, thì bất chợt một cơn sấm nổ vang lên nhức tai. Lam Hạ hoảng hốt đến làm rơi luôn cả thứ mình đang cầm. Tuýp kem rơi xuống nền nhà, bị văng ra một ít.
Lam Hạ tự dưng thấy hoảng loạn khó hiểu, cô nhìn ra phía cửa kính, sấm chớp cứ liên tục chớp rồi lại tắt. Hai mắt cô căng ra không động, mồ hôi trên trán tự nhiên tuôn ra ướt đẫm.
Lam Hạ cô đây ngoài sợ cha nuôi của mình ra, thì thứ mà cô sợ nhất, ám ảnh nhất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngong-cuong-chiem-doat/1516917/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.