🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
"Lam Hạ! Con gái yêu của mẹ, dậy đi nào!"
Giọng nói phụ nữ vang vang bên tai, âm thanh nghe qua vô cùng hư ảo. Lam Hạ giật mình mở mắt, trước mặt không gian liền hoàn toàn im lặng.
"Mẹ...mẹ ư?"
Lam Hạ ngẫn ngơ lẩm bẩm, cô ngồi dậy trên giường, kinh ngạc nhìn quanh một vòng.
Từ tranh ảnh, gối chăn cho đến từng chiếc bàn chiếc ghế hay đèn ngủ. Tất cả mọi thứ bên trong căn phòng này đều làm Lam Hạ ngạc nhiên vô cùng.
"Đẹp...đẹp quá!"
Lam Hạ thích thú thốt lên, hai mắt sáng rực đầy phấn khích.
Căn phòng quá mức sang trọng này không phải là của cô chứ? Cô vẫn còn nhớ lời người đàn ông tối qua đã nói, rằng người đó bảo cô "Về nhà!"
Vậy ra đây chính là cái nhà mà người đó nói hay sao?
Lam Hạ bật dậy khỏi giường, chạy nhanh đến bên khung cửa sổ. Cô đưa mặt ra ngoài, hí hửng nhìn quanh.
Chỗ này cái gì cũng lớn, chỉ là một cái cửa sổ thôi cũng đã lớn hơn cô rất nhiều lần.
Khung cảnh choáng ngộp bên dưới càng khiến cô thêm ngỡ ngàng. Đây vốn đâu phải đơn giản như nhà mà người đàn ông đó đã nói.
Đây, phải gọi là lâu đài mới đúng! Loading...
Quá lớn, thực sự quá lớn rồi!
Đang vô tư bật cười, Lam Hạ chợt giật mình ngồi thụp xuống sàn khi đột nhiên trông thấy Ngạo Lăng Cẩn dưới sân.
"Người đó...là người đàn ông tối qua."
Cổ họng Lam Hạ khô ran lại, cô không hiểu tại sao bản thân lại mang sợ hãi khi nhìn thấy Ngạo Lăng Cẩn. Người đàn ông này dù chỉ mới gặp mặt vào tối qua, nhưng ánh mắt bức người đến độ lãnh khốc của anh lại dễ dàng ám ảnh sâu vào tâm trí ngây dại của cô.
Chín tuổi, Lam Hạ đủ lớn để nhận thức được bản thân vừa đánh mất một thứ quan trọng. Đó chính là tất cả những gì đã xảy ra trước đây, đó chính là ký ức.
"Mình...mình là ai?"
Phía dưới sân, Ngạo Lăng Cẩn hướng mắt nhìn về phía cửa sổ phòng ngủ của Lam Hạ.
Trong đầu có chút toan tính, ánh mắt cũng vì đó mà thoáng nheo lại.
Hắc Vũ từ sau đi đến, cúi đầu nói: "Thiếu gia, mọi việc đã sắp xếp ổn thoả. Cuộc giao dịch tối nay xem như xong trước một nửa."
"Tốt!"
Ngạo Lăng Cẩn ngắn gọn nói, sau đó ngồi vào xe rồi rời đi. Ngón tay trên đùi khẽ nhịp, dường như vừa rồi có ai đó đã lén lút nhìn anh từ phía xa.
Anh hoàn toàn có thể cảm nhận được, đó là loại ánh nhìn chất đầy tò mò và hiếu kì.
[...]
"Thiếu gia, ngài đã đọc bài báo sáng nay chưa?"
Hắc Vũ đặt xuống bàn làm việc của Ngạo Lăng Cẩn một tờ báo, trên trang nhất, dòng chữ đen được tô đậm, phóng to đề rõ: "Gia đình Trịnh gia bị sát hại, đứa con duy nhất bị mất tích."
"Có vấn đề gì?"
Ngạo Lăng Cẩn vẫn điềm tĩnh như không, thong thả đứng dựa lưng vào cửa sổ, thoải mái vừa dùng cafe vừa ngắm nhìn quang cảnh dưới chân cao ốc Ngạo thị.
Hắc Vũ nheo mày, tiến đến vài bước nói: "Thiếu gia, việc chúng ta đang giữ con gái của Trịnh gia có phải đa quá mạo hiểm?"
"Cậu đang lo sợ?" Ngạo Lăng Cẩn hỏi, giọng vẫn vô cùng bình thản.
Anh quay trở lại ghế, thoải mái ngã lưng ra sau: "Mọi thông tin về con bé đã được xoá sạch. Cậu lo lắng làm gì?"
"Nhưng nếu để con bé đó ra ngoài, liệu những người quen biết sẽ nhận ra?" Hắc Vũ tiếp tục.
Câu nói của hắn thoáng làm ngón tay đang gõ xuống mặt bàn của Ngạo Lăng Cẩn ngưng lại.
Anh cơ hồ suy nghĩ, sau đó cười một cách nham hiểm: "Hắc Vũ, cậu nghĩ còn điều gì trên đời này tôi không thể làm được?"
"Chỉ với một đứa con gái của Trịnh Thiếu Dĩ, chẳng lẽ tôi không xử lý được? Chẳng ai ngờ được việc nó bị mất trí, cậu thấy đấy. Đến cả ông trời cũng muốn giúp tôi một tay!"
[...]
Đồng hồ điểm tám giờ ba mươi phút tối.
Lúc này Lam Hạ đang ngồi dưới hoa viên ở sân sau, phân vân nghĩ ngợi gì đó. Cành hồng trong vườn vô tình bị sự đắn đo của cô ngắt cho rụng hết cánh, trông đáng thương vô cùng.
Bất chợt, đâu đó trong khuôn viên truyền đến tiếng động. Cô nhận ra đó là tiếng xe vừa về đến, trong lòng liền có chút căng thẳng khi nghĩ có lẽ đến lúc Ngạo Lăng Cẩn trở về.
Vứt cành hồng xuống đất, Lam Hạ nhanh chân chạy vào trong bằng lối cửa sau. Nhưng không kịp, khi cô vừa đi được một đoạn đã trông thấy đoàn người Ngạo Lăng Cẩn đang tiến vào đại sảnh.
Lam Hạ lúng túng, nấp bừa sau lưng một chậu cây lớn, lấp ló quan sát.
Phía xa, Ngạo Lăng Cẩn nổi bật hơn hẳn với khí chất đầy cao quý. Âu phục đen thẳng tấp, giày tây bóng loáng, tóc được chải gọn ra sau. Loại khí chất này quả thực hiếm có, tạo cho người nhìn loại cảm giác vừa thu hút lại vừa sợ hãi không dám đối diện.
Đang mãi suy nghĩ, đột nhiên có một bàn tay vỗ nhẹ lên vai khiến Lam Hạ giật bắn cả người mà sơ ý bật ra thành tiếng.
Mao Vũ đứng sau lưng, khó hiểu hỏi: "Tiểu thư, cô làm gì ở đây?"
"Tôi...tôi..." Lam Hạ rụt rè đứng nép vào chậu cây.
Người đứng trước mặt cô cũng là người của Ngạo Lăng Cẩn, là một trong tứ Vũ được Ngạo Lăng Cẩn tin tưởng nhất.
Trong số tứ Vũ, Mao Vũ là người trẻ tuổi nhất, cũng là người có tính tình khá dễ chịu hơn so với ba người còn lại.
Tên sao thì người vậy, Mao Vũ sỡ hữu mái tóc nhuộm đỏ thời thượng với phần đuôi khá dài được cột gọn lên cao.
Lúc này, giọng nói của Ngạo Lăng Cẩn bất ngờ truyền đến.
Ngắn gọn nhưng mang đầy quyền lực.
"Chuyện gì?"
Lam Hạ vừa nghe thấy tiếng của Ngạo Lăng Cẩn, tay chân đã không kiềm được mà run bần bật.
Cô sợ, cô thực sự thấy sợ khi đứng trước mặt người đàn ông này.
Mao Vũ nhìn thấy Lam Hạ như vậy, mới nhanh miệng trả lời: "Không có gì thưa thiếu gia, tôi chỉ đang muốn nói chuyện làm quen với tiểu thư Lam Hạ vài câu!"
Ánh mắt Ngạo Lăng Cẩn liền sắc bén kỳ lạ, nhìn Lam Hạ, anh lạnh lùng nghiêm giọng: "Không có việc gì, đừng đi lung tung."
"Về phòng!"
"Dạ...dạ vâng!" Lam Hạ nghe giọng Ngạo Lăng Cẩn nghiêm khắc như vậy, liền giật mình đáp bằng giọng nhỏ xíu.
Cô cúi đầu, xoay lưng chạy một mạch lên trên lầu.
Ngạo Lăng Cẩn dõi mắt nhìn theo bóng dáng nhỏ nhắn vừa rời khỏi, sau đó mới quay sang Mao Vũ, nghiêm khắc nói: "Trông chừng nó cẩn thận!"
"Tôi rõ thưa thiếu gia!"
Mao Vũ cúi đầu, người trước mặt đã từ từ rời đi.
Cậu cũng không khác gì tất cả những người làm việc trong Bạch Ngự dinh, có nghĩ thế nào cũng không hiểu được việc mà Ngạo Lăng Cẩn đang làm rốt cuộc có ý định gì?
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.