"Cô Diệp, nghe nói cô thích Cố Thành, thế nào có muốn hợp tác với tôi không?"
"Hợp...hợp tác? Này, chúng ta quen biết nhau ư?"
"Cô Diệp không cần phải biết tôi, cô chỉ cần biết duy nhất một điều, tôi sẽ là người giúp cô có được tình yêu của Cố Thành."
Trương Tùng Quân điềm nhiên cong môi tạo thành nụ cười nhạt, thong thả đáp lại câu hỏi của Diệp Y San. Gần đây Trương Tùng Quân vẫn âm thầm sai người theo dõi Cố Thành nên biết được cô gái này, Tùng Quân tìm cách tiếp cận, mục đích chỉ có một là tách Mộc Miên và Cố Thành ra khỏi nhau.
Trước khi Dung Lạc trở về tạm thời Tùng Quân sẽ hợp tác với Diệp Y San.
Diệp Y San đứng đờ ra tại chỗ, ánh mắt trong trẻo nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt im lặng không đáp. Diệp Y San nhíu mày, mơ hồ ngẫm ngợi.
Cái người đàn ông này có phần quen mắt, phải rồi chính là người đàn ông khi sáng cãi nhau với Mộc Miên trước cửa bệnh viện. Lúc đó vô tình Diệp Y San đi ra nghe được toàn bộ cuộc nói chuyện. Cũng tại chuyện đó mà cả buổi đầu óc Diệp Y San nặng nề, khó chịu nghĩ mãi không thông.
Cố Thành yêu một người phụ nữ đã ly hôn và có một đứa con?
Còn chồng của Mộc Miên cũng chẳng ra gì, là một gả đàn ông tệ bạc.
Trong đầu Diệp Y San lúc này đây đang hiện hữu những suy nghĩ ấy. Diệp Y San kiêu ngạo khoanh tay trước ngực, xưa nay trời sinh Diệp Y San ghét nhất loại đàn ông khốn nạn, sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ve-ben-anh/906520/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.