"Không chỉ là đứa bé, cả vợ cũ của cậu, tôi cũng muốn nuôi."
"Cố Thành, cậu điên rồi à? Cậu thật sự nghiêm túc?"
"Tùng Quân, tôi rất tỉnh, tôi chưa bao giờ đùa cợt. Không chừng cuối năm cậu sẽ nhận được thịp cưới của chúng tôi."
Lời nói khẳng định, chắc nịch, gương mặt vô cùng nghiêm túc của Cố Thành làm Tùng Quân cứng đơ người. Quen biết Cố Thành đã nhiều năm, những lời cậu ta thốt ra chắc chắn thực hiện cho bằng được. Quân cảm thấy bứt rứt, cảm xúc khó diễn tả đang len lỏi giữa lồng ngực, thật sự rất bức bối không hiểu rốt cuộc là gì? Dường như Quân không muốn Cố Thành qua lại với Mộc Miên.
Quân càng không muốn Cố Thành sẽ trở thành ba của con trai anh.
Quân liếm nhẹ bờ môi, anh nuốt một ít nước bọt, yết hầu dưới cổ liền nâng lên hạ xuống nhìn vào càng làm bản thân thêm phần quyến rũ, Tùng Quân giả vờ điềm tĩnh, thờ ơ nhưng thật chất trong lòng lửa cháy hừng hực. Dáng vẻ kiêu ngạo, Quân nhếch mép hỏi.
"Hai người đã chính thức đến với nhau rồi?"
Cố Thành tựa lưng ra sau ghế, bắt chéo chân, hai tay khoanh trước ngực, bộ dạng rất thoải mái, ánh mắt sâu thẳm nhìn Quân thẳng thắn trả lời.
"Vẫn chưa..."
"Nhưng tôi sẽ sớm nói với cô ấy."
Tùng Quân không màng đến câu sau, bản thân chỉ quan tâm đến hai chữ "vẫn chưa." từ miệng Cố Thành. Nếu nói như vậy thì giữa hai người họ chưa có gì xảy ra?
Khóe môi Quân khẽ nâng lên, mặc dù trước đây rất ghét Mộc Miên nhưng chung sống với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ve-ben-anh/906504/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.