Thượng Vân Tự
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Thân phận hiển hách, dung mạo xuất chúng, tư chất hơn người, sở hữu một trong ba điều này thôi đã đủ khiến người người ghen ghét, mà Liên Hề Vi may mắn có cả ba thứ nên từ khi được phụ thân cho phép xuống núi rèn luyện đã có nhiều người chạy theo đuôi.
Người càng vui vẻ dâng tặng trái tim của mình cho người khác càng khiến người ta khó lòng chấp nhận. Liên Hề Vi không chấp nhận nổi tình cảm của những nam tử nữ tử mà mình không hề quen biết đó. Nàng thà gặp những tu sĩ không ưa mình, như thế có thể đánh với người ta một trận, nhưng nếu đối phương không có ác ý cũng không quá đáng, nàng không nỡ động thủ, đành phải bị động chạy trốn. Thế nên khi tu vi còn chưa đạt đến đỉnh cao đã bị người người đuổi theo, trốn tránh khắp nơi, rất là đáng thương.
Mỗi lần về Doanh Châu tiên sơn nàng sẽ kể mình đã đi những đâu với đồ đệ, làm ra vẻ mình đến những nơi đó đều vì kế hoạch đã định của bản thân, nhưng thật ra phần lớn không phải nàng muốn đi mà là tránh người nên mới chạy đến đó.
Lần đó cũng vậy, nàng cứu một cô nương gặp nguy hiểm ở mật động Ngọc Nguyên Quan gần đó, cô nương kia bị thương nên nàng không đành lòng bỏ cô nương nhà người ta một mình, bèn dẫn cô ta theo, như thế cũng tiện chăm sóc. Nhưng ai mà dè, mấy hôm sau, dẫn cô nương nọ ra khỏi nơi nguy hiểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442724/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.