Xá lợi
Trans: Nhật Nguyệt Phong Hoa
➻➻➻
Trụ trì đức cao vọng trọng của Thượng Vân Tự là một đứa con nít.
Vị khách áo choàng không ngờ tới, đứng đờ ra một lát sau đó mới đi tới hành lễ với trụ trị mang hình hài đứa bé đó.
Đứa bé trông khoảng ba bốn tuổi, gương mặt non nớt đáng yêu, một cái đầu bóng loáng, mặc tăng bào, do chiếc áo quá rộng nên mặc vào trông giống như đang cuộn cái chăn.
Nhưng mà, y có một đôi mắt không thuộc về con nít. Đôi mắt trong trẻo, từ bi, bao dung mọi thứ và tĩnh lặng sau phong ba. Một đôi mắt thuộc về bậc trưởng bối, khi nhìn vào đôi mắt ấy không một ai cho rằng người ngồi đây thật sự là đứa con nít.
Vị khách áo choàng không nói năng gì, trụ trì lên tiếng trước, y chìa tay ra, giọng như còn chưa dứt sữa: "Nhóc con, qua đây ta xem nào."
Vị khách áo choàng: "..."
Hòa thượng dẫn đường đã ra về, giữa thiền phòng rộng lớn chỉ còn hai người họ. Vị khách áo choàng lưỡng lự giây lát rồi ngồi xuống đệm hương bồ đối diện trụ trì.
"Chắc ngươi rất khó hiểu vì sao ta muốn gặp ngươi." Trụ trì nói.
Vị khách áo choàng gật đầu: "Đúng là rất tò mò, đáng lẽ ra vãn bối không có duyên gì với Thượng Vân Tự mới phải." Nhưng thái độ của vị trụ trì này có gì đó lạ lạ.
Trụ trì vỗ vỗ lên tay hắn, giải thích: "Ngươi không có duyên với Thượng Vân Tự nhưng có duyên với ta."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-tro-ve/2442721/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.