Edit: V.O
Trong khoảng thời gian Mục Sở Sở hôn mê, cô nằm mơ một giấc mơ.
Trong mơ có tiếng ô tô phanh lại bén nhọn, có tiếng nôn nóng của người đàn ông. Còn có từng vết máu lớn từng mảng từng mảng...
Sở Sở bị vây ở trong mơ, làm thế nào cũng vẫn không tỉnh lại được.
Cô nhìn thấy bản thân nằm trên mặt đất, máu ào ào trào ra, làm thế nào cũng không dừng lại được...
Cô nhìn thấy Trần Kính Đông cầm dao đè lên người cô. Điên cuồng muốn cô, biến cô thành một người phụ nữ không hề thương tiếc...
Cô còn nhìn thấy đêm tân hôn. Cô ngồi một mình trên giường đôi. Tràn ngập tuyệt vọng.
Cô thấy được năm năm hôn nhân cô độc và tịch mịch của mình.
Thấy được Trần Kính Đông lạnh lùng vô tình.
Cô còn thấy được Tần Liễu Liễu nhếch miệng cười thoải mái, cô ta nói: "Nhìn đi. Người Trần Kính Đông yêu chính là tôi, cô chẳng là gì cả, cô sống chỉ là dư thừa. Chỉ khi cô chết đi, Trần Kính Đông mới có thể thoải mái, mới có thể tự do..."
Lạnh, cả người đều lạnh.
Cô nhìn thấy đứa bé đã hình thành cuộn tròn thành một cục cúi đầu nức nở...
Như rơi vào một cơn ác mộng tuyệt vọng. Mục Sở Sở dần dần trầm xuống từng chút một.
Cô khóc. Kêu hết lần này tới lần khác: "Không, đừng..."
"Con, đừng rời khỏi mẹ..."
"Kính Đông, đừng không yêu em..."
"Con, đừng rời khỏi mẹ..."
"Kính Đông, đừng không yêu em..."
"Sở Sở, Sở Sở..." Trần Kính Đông thấy Mục Sở Sở gặp ác mộng. Cô tuyệt vọng giãy dụa, kêu con,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732903/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.