Edit: V.O
"Lành ít dữ nhiều?"
Trần Kính Đông nghe thấy bốn chữ đó, cổ họng phát khô, hai mắt đỏ đậm: "Tại sao có thể như vậy, lúc đi rõ ràng người còn tốt..."
"Mẹ cũng không biết, lúc y tá phát hiện. Con bé cũng đã trong cơn sốc rồi..." Giang Huệ rất tự trách: "Mẹ chỉ đi đến toilet một chút xíu đã như vậy rồi."
Giang Huệ cầm tay Trần Kính Đông rất chặt.
Trần Kính Đông sốt ruột vươn bàn tay còn lại dùng sức xoa mặt: "Vào phòng phẫu thuật bao lâu rồi?"
"Sắp nửa tiếng rồi..."
"Sao còn chưa ra?"
"Mẹ cũng không biết..."
Mẹ con hai người đều nôn nóng không yên.
Ước chừng mười phút sau. Tiến sĩ Ngô đi ra phòng cấp cứu, mồ hôi đầy đầu.
Gân xanh trên trán Trần Kính Đông đập thình thịch: "Chú Ngô. Sở Sở cô ấy?"
"Là trúng độc insulin..." Giọng tiến sĩ Ngô rất trầm, cầm khăn tay xoa xoa mồ hôi trên trán: "May mắn phát hiện kịp thời. Nếu không nhất định Sở Sở đã mất mạng."
Giang Huệ thở một hơi dài nhẹ nhõm: "Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi..."
"Sao có thể trúng độc insulin?" Ánh mắt Trần Kính Đông trầm xuống, cả người tràn ngập hơi lạnh: "Mục Sở Sở không bị bệnh tiểu đường."
"Đây là do con người tạo nên." Tiến sĩ Ngô nặng nề nói: "Có người thêm insulin vào bộ truyền dịch của con bé. Đối với người bình thường, insulin đạt tới một mức độ nhất định sẽ trúng độc, người bệnh sẽ buồn nôn ói mửa, toàn thân chết lặng. Thậm chí gan bị hư hại, dẫn đến tử vong. Hơn nữa loại nguyên nhân tử vong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732902/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.