Edit: V.O
Khi tất cả kết thúc, đôi mắt Mục Sở Sở nhìn chằm chằm trần nhà, từng giọt lệ trong khóe mắt nhỏ ẩm ga giường, nở thành một đóa hoa quỷ dị.
Cô nói: "Trần Kính Đông, rốt cuộc anh có yêu tôi không?"
Trần Kính Đông không trả lời, chỉ đứng dậy mặc quần áo.
Cô cố chấp hỏi: "Nói cho tôi biết, Trần Kính Đông, rốt cuộc anh có yêu tôi không? Năm năm, chúng ta kết hôn năm năm, chỉ cần có một chút cũng được..."
Chóp mày Trần Kính Đông hơi hơi nhăn lại, một lúc lâu, y nói: "Tôi cho rằng, cô biết..."
Dưới thân là cơn đau xé rách.
Gương mặt Mục Sở Sở tái nhợt, năm ngón tay nắm chặt, cô nở nụ cười không thành tiếng, cười tuyệt vọng, cô hỏi Trần Kính Đông: "Anh hận tôi như vậy? Vậy anh nói cho tôi biết, vì sao anh còn muốn kết hôn với tôi? Vì sao lại nói những lời đó với tôi? Anh nói cho tôi biết, anh nói cho tôi biết, đã không yêu tôi, sao lại cho tôi hi vọng..."
Máu tươi trên vai Trần Kính Đông chảy ròng ròng, đó là chỗ Mục Sở Sở đã cắn.
Người phụ nữ này, thật ác.
Trần Kính Đông phiền chán lau vết máu, khinh thường nói: "Tôi chưa bao giờ nói với cô như vậy, người phụ nữ tôi muốn cưới, ngay từ ban đầu đã là Liễu Liễu, mà không phải là cô. Mục Sở Sở, là cô cố ý phải gả cho tôi, là cô dùng mọi thủ đoạn gả cho tôi, mà không phải là tôi muốn cưới cô..."
Giọng điệu Trần Kính Đông vẫn lạnh lùng như vậy, không chừa lối thoát.
Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732875/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.