Edit: V.O
Tần Liễu Liễu chỉ ở lại bệnh viện bảy ngày.
Nhưng cô ta vừa ra viện, đã náo loạn một tiết mục tự tử.
Trần Kính Đông đang họp ở công ty vội vàng lái xe đuổi tới, nhìn thấy tay Tần Liễu Liễu đầy máu tươi.
Bác sĩ nói với Trần Kính đông, nếu Tần Liễu Liễu bị đưa tới trễ một lát, giữ mạng cũng khó.
Nhìn khuôn mặt tái nhợt của Tần Liễu Liễu, mắt Trần Kính Đông đầy thù hận.
Tần Liễu Liễu ôm Trần Kính Đông, khóc lóc bi thương: "Kính Đông, đây là con của chúng ta, nó bị con đàn bà Mục Sở Sở giết chết, đứa bé đã chết, em cũng không sống nổi, Kính Đông, để em đi chết đi, để em đi với con của chúng ta đi..."
Ngày đó, Trần Kính Đông như một con thú hoang, đá cửa phòng, vọt vào phòng ngủ của Mục Sở Sở, một tay bất ngờ đẩy Mục Sở Sở ngã xuống giường khiến cô không kịp đề phòng, một tay kia cầm một cây dao.
Cây dao bắn ra ánh sáng bốn phía.
Ánh mắt Trần Kính Đông đỏ sẫm đặt cây dao lên cổ họng Mục Sở Sở, trong hoảng loạn, một tay Mục Sở Sở nắm ở trên cây dao, ngón tay nháy mắt chảy ra máu tươi.
Máu tươi theo khe hở, nhỏ từng giọt từng giọt lên thân thể cô.
Cô đau, lưng toàn là mồ hôi lạnh, nhưng lại cười: "Anh thật muốn giết tôi? Trần Kính Đông, anh thật muốn giết tôi?"
Trần Kính Đông thấy kẽ tay Mục Sở Sở tràn ra máu tươi, trong nháy mắt, trong mắt y thoáng hiện lên chần chờ, nhưng sự chần chờ chỉ chợt lóe lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-so-so/732874/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.