Sau khi ăn xong tôi nhìn đồng hồ, bây giờ cũng hơn một giờ chiều.
“Cố Nguỵ tiện đường anh đưa tôi đến công ty được không?” Vừa ra đến xe tôi liền nói
Mặc dù hắn tự ý cho tôi nghỉ việc một thời gian nhưng dù sao đi nữa tôi vẫn phải đi làm, không thể để công việc cứ thế mà dồn cho người khác.
Thấy tôi nói vậy hắn tỏ rõ vẻ không vui.
“Không phải anh cho em nghỉ rồi sao?”
“Nhưng tôi cần đi làm…”
“Em không cần đến anh vẫn sẽ trả lương cho em” lời chưa nói hết đã bị hắn chặn lại.
“Cố Nguỵ…anh nói lý một chút được không?” Tôi không vui nói
“Em đang mang thai, cần giữ sức khỏe…”
“Tôi đủ sức khoẻ để bảo vệ con tôi” tôi ngắt ngang lời hắn.
Tôi biết là hắn đang quan tâm tôi, đang lo lắng cho tôi nhưng tôi có thể tự lo cho mình…tôi không muốn làm phiền hắn quá nhiều.
“Tôi sẽ tự gọi xe!”
Nói rồi tôi đi đến mép đường vẫy lấy một chiếc taxi đang đi tới.
Cửa xe vừa được mở ra thì đã bị đẩy đóng sập lại. Tôi trừng mắt nhìn hắn.
“Xin lỗi chúng tôi không đi!” Hắn không nhìn tôi mà quay ra nói với bác tài.
“Anh làm cái gì vậy?” Tôi tức giận nói
Hắn chau mày nhìn tôi, không nói gì sau đó trực tiếp kéo tôi vào trong xe.
“Nếu em muốn đến công ty như vậy thì tôi đưa em đi!”
Tôi không nói gì, ngồi xuống thắt dây an toàn…có vẻ tôi đã chọc điên hắn rồi.
Sắc mặt hắn rất khó coi khiến nhân viên công ty vừa thấy hắn thì vội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-ngoai-tinh/454226/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.