Lần này Kỷ Nhân dùng lực rất mạnh.
Cô có thể nghe thấy âm thanh chói tai của thủy tinh đập vào đầu, đầu của Hướng Khang bị đập vỡ, máu tươi chảy trên mặt Kỷ Nhân.
Bất thình lình bị đập đầu khiến cậu ta hơi choáng váng, cảm giác đau đớn nhanh chóng ập đến, bàn tay đang túm chặt tay Kỷ Nhân buông lỏng ra.
Kỷ Nhân nắm lấy cơ hội, giãy giụa vài cái, cuối cùng thoát khỏi xiềng xích của cậu ta.
Cô chưa kịp xỏ dép đã vội vàng chạy ra bên ngoài, hốt hoảng mở cửa chạy tới chỗ thang máy, ngón tay không ngừng ấn nút.
Tim cô đập loạn xạ, vừa quay đầu lại nhìn xem Hướng Khang có đuổi theo không, vừa nhìn chằm chằm con số màu đỏ không ngừng nhảy lên.
Cuối cùng thang máy cũng lên tới tầng 16, cô chạy nhanh vào, khi xuống đến tầng dưới cùng, cửa vừa mở ra cô liền chạy ra ngoài.
Chuyện xảy ra vừa rồi quá kinh khủng và đáng sợ, Kỷ Nhân chân trần lao về phía trước không có phương hướng, một giây cũng không dám dừng lại.
Đường phố rạng sáng không một bóng người, cô không biết mình đã chạy bao lâu, đến khi đã hoàn toàn kiệt sức mới thở phì phò chậm rãi ngồi xổm xuống.
Đường phố vắng lặng, cô nghe thấy tim mình đập nhanh, mái tóc ướt đẫm mồ hôi dính vào gương mặt.
Lòng bàn chân bị sờn, máu trên mặt khô lại, bốc lên mùi tanh kinh người.
Dưới ánh đèn đường, Kỷ Nhân chậm rãi ngồi xổm xuống, chờ sức lực khôi phục một chút, cảm giác sợ hãi và tuyệt vọng lại từ từ kéo đến.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-nghien-ngot/399545/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.