Sáng sớm tinh mơ không khí hơi se lạnh, những giọt sương đọng lại trên cây tùng diệp ở hai bên đường, lung lay sắp đổ.
Xe máy lao vun vút trên đường, có tiếng gió thổi qua bên tai.
Đây là lần đầu tiên Kỷ Nhân ngồi xe máy, hai tay nắm chặt góc áo của Đoạn Ngẩng, sợ mình sẽ bị ngã xuống.
Hơn 6 giờ, trong sảnh nhà ga có rất ít người, tiếng nói chuyện với nhau đều bị chặn lại.
Kỷ Nhân đi đến chỗ bán vé, nhìn vé tàu trên màn hình một lát, nói với nhân viên: "Tôi muốn một vé đến thành phố C, chuyến 7 giờ."
Giọng nói rơi xuống, chàng trai bên cạnh mở miệng: "Tôi cũng vậy, tôi cũng muốn một vé đến thành phố C, chuyến 7 giờ."
Nói xong lấy chứng minh thư từ trong ví tiền ra, đưa về phía trước.
Người bán vé thuần thục gõ bàn phím, từ cửa sổ đưa cho anh một tấm vé.
Kỷ Nhân có chút khó hiểu: "Anh cũng muốn tới thành phố C sao?"
"Ừm." Đoạn Ngẩng nhìn cô, nhướng mày: "Bằng không tôi đưa cô đến đây, lỡ như trên đường đi cô xảy ra chuyện gì, tôi không gánh nổi trách nhiệm đâu."
Kỷ Nhân không để ý đến điều này, suy nghĩ hỏi: "Nhưng hôm nay là thứ năm, anh không đi học hả?"
Đoạn Ngẩng nhìn cô gái nhỏ bộ dáng nghiêm túc lo lắng anh trốn học, nhịn không được bật cười: "Học sinh ngoan như cô mà còn trốn học, tôi sợ cái gì."
Kỷ Nhân bị anh nói đến đỏ mặt.
"Còn hơn nửa tiếng nữa mới khởi hành. Tôi đói bụng rồi. Đi thôi, chúng ta đi đến McDonald bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-nghien-ngot/399543/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.