Đại hoàng tử trở về, dường như trở thành một người hoàn toàn khác, chàng không nói không rằng giam mình trong phòng, không bước chân ra khỏi cửa một bước, hoàng hậu và quốc vương đến chàng cũng không gặp.
Quốc vương Lương quốc trở nên bất lực, vốn dĩ tưởng rằng Doãn Khải trở về có thể giúp ông hóa giải cục diện này, nhưng từ khi trở về nó như người mất hồn.
- Quốc vương, tể tướng đã đến.
- Cho vào đi.
Doãn Khải trở nên như vậy, căn bản không thể giúp gì được, phải tự mình quyết định, quốc vương đành phải triệu kiến tể tướng đến để bàn bạc.
- Bệ hạ
- Đứng lên đi, tể tướng khanh nói xem, trẫm phải làm như thế nào đây?
- Chỉ còn cách mở đường thôi bệ hạ, thần nghe tin rằng nếu không chịu Triệu quốc sẽ chiếm luôn nước ta.
- Chỉ còn cách đó sao?
- Đành phải vậy thôi. Thần nghe nói Đại hoàng tử đã trở về.
- Trở về có ích gì, nó trở nên như vậy trẫm cũng hết cách.
- Châu Doanh nhà thần rất muốn gặp hoàng tử.
- Châu Doanh, được được, mau bảo quận chúa đến nói chuyện với nó xem sao.
- Tuân lệnh.
Doãn Khải, Doãn Khởi và Châu Doanh lớn lên cùng nhau, có thể gọi là thanh mai trúc mã. Châu Doanh từ nhỏ nàng đã luôn ngưỡng mộ đại hoàng tử, giữa hai người vốn đã có hôn ước, hoàng hậu đã hứa lần này khi chàng về, sẽ bảo chàng đem kiệu tám người khiêng đến rước nàng. Ngày chàng đi không hề từ biệt, ngày chàng về cũng chẳng thèm đến thăm nàng, nàng đành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-mau-nghi-thien-ha/732921/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.