Dưới tình thế cấp bách, Cố Hàn Đình đột nhiên ôm cả người cô, đạp trên thảm lót hoa văn, đi tới phòng ngủ của mình.
_ Anh muốn làm gì? Anh buông tôi ra!
Trong lòng của Hạ Giao bị ủy khuất, đánh hắn vào vị trí đang mở trên lồng ngực hắn, kéo áo sơ mi của hắn.
Cố Hàn Đình không để ý tới cô, chỉ nhanh chóng ôm cô đặt xuống giường màu vàng thêu hoa văn song hỉ chỉ đỏ, sau đó cả người đè lên người cô, ôm mặt của cô muốn hôn cô.
_ Buông tay!!!!
Hạ Giao tức giận đến sắc mặt đỏ bừng đẩy hắn ra, muốn nhảy xuống giường, nhưng Cố Hàn Đình lại phía sau lưng ôm lấy cô lăn xuống, sau đó đè lên người của cô, cắn chặt răng, đè mạnh xuống người cô, sau đó ngẩng đầu, hai mắt nóng rực nhìn chằm chằm vào cô, gầm nhẹ:
_ Tôi đã nói xin lỗi với em rồi, còn không được? Cho tới bây giờ tôi cũng không nói xin lỗi với cô gái nào! Không!! Cho tới bây giờ tôi cũng chưa từng nói xin lỗi với bất cứ ai!!
_ Đó là chuyện của anh! Tại sao tôi phải chịu đựng cho anh vũ nhục? Anh thật là cái gì cũng nói ra được!
Hạ Giao tức giận muốn giãy giụa, nhưng lại không thể động đậy, vừa mệt, trán đầy mồ hôi, cô bất đắc dĩ cố sức nói:
_ Anh cứ nghĩ chúng ta đã hiểu nhau?
_ Tại sao anh muốn đối xử với tôi như vậy? Ép tôi ở bên cạnh anh?
_ Em không muốn biết sao?
Cố Hàn Đình nhìn cô nói!
Hạ Giao tránh né vấn đề này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-luoi-tinh/490037/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.