Từ hôm xuất hiện một cách lỗ mãng Dương Dư luôn rất cẩn thận, gõ cửa rồi bước vào vẫn ngó trước nhìn sau.
"Anh tìm cái gì?" Thiệu Huy không mặn không nhạt nói, vẫn tập trung làm việc cũng không nhìn lên anh ta.
"À, đâu có tìm gì." Anh ta cười cười đặt tập tài liệu cần được duyệt gấp xuống bàn làm việc.
Thiệu Huy xem qua một lượt không vấn đề gì, anh ký vào, gấp lại ném về phía anh ta. Đam Mỹ H Văn
Anh ta liền chụp lấy nhưng hồn vía vẫn là ở trên mây, một người luôn chẳng ai vào mắt đặc biệt là phụ nữ. Sao lại đột ngột thay đổi, còn là khẩu vị nặng..
"Anh còn chuyện gì sao?"
"Dạ không, tôi chỉ muốn nói là chuyến bay về New Zealand tuần sau.. à.. bà chủ bảo Thiệu tổng.."
"Biết rồi. Anh chỉ cần quản tốt cái miệng của mình là được." Thiệu Huy không mặn không nhạt cắt ngang lời anh ta, ý tứ cũng chẳng rõ ràng..
"Vâng ạ!" Dương Dư gãi gãi đầu, lui người bước ra cũng không dám nói thêm gì, anh ta rất sợ cảnh tượng tiền chưa vào túi đã bóc hơi, tuy đã theo Thiệu Huy làm việc nhiều năm nhưng anh ta chưa bao giờ nhìn thấu được con người này.
Thiệu Huy vừa cầm điện thoại lên định ra ngoài thì nhận được một dòng tin nhắn đến, anh mở ra xem khựng lại vài giây..
"Tối gặp."
Bar Legend.
"Dô.."
"Thiệu Huy, sao cậu lại đột ngột trở về thế? Đừng nói với tôi là cậu có lòng về tham gia lễ cưới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-don-gian-chi-la-yeu/2664803/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.