Edit: Yunchan
***
Tạ Cẩn Du như bị sét đánh, mặt trắng bệch.
"Cẩn Du?" Sự khác lạ của cô hoàn toàn không lọt khỏi tầm mắt của Liễu Ký Minh, hắn tức tốc vươn tay ra đỡ lấy tách trà trong tay cô, rồi trở tay cầm cổ tay, tất nhiên cũng cảm nhận được cơ thể cô đang run rẩy: "Sao vậy?"
Thân thể Tạ Cẩn Du cứng lại, thẫn thờ dời tầm mắt, nhìn hắn như muốn cầu cứu, hàm răng run lên lập cập mất kiểm soát. Trên thực tế cô đã không còn thấy rõ cảnh tượng trước mắt nữa mà chỉ nắm lấy thứ gì đó theo bản năng, ngay khoảnh khắc âm thanh hệ thống vang lên thì tầm mắt cô đã nhòe đi, hiện lên hàng loạt hình ảnh xa lạ.
Cuối cùng, như hàng đóa hoa tuyết đổ trút xuống trắng xóa, từng trang sách tuôn rơi lả tả, tầm nhìn dừng lại trên bìa sách, hai chữ "Đọa Tiên" to tướng đập vào tầm mắt.
(Kiểm tra thấy nội dung truyện đang đi theo hướng bất thường, ký chủ không thể hoàn thành nhiệm vụ, bắt đầu trừng phạt!)
"Ầm!"
Não cô nổ vang, toàn thân như bị ngàn vạn mũi dao rọc qua từng tấc da, từng tấc từng phân, từng nhát từng nhát, chằng chịt tua tủa, từ đầu tới chân, trải rộng toàn thân.
"Liễu Ký Minh ——" Cô kêu lên với chút trông mong, thậm chí còn mang theo tiếng nức nở nghẹn ngào, nắm chặt lấy bất cứ thứ gì có thể nắm, như vớ lấy ngọn cỏ cứu mạng cuối cùng.
Đau quá... tại sao lại đau thế này... trừng phạt này rốt cuộc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-doa-tien/1966379/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.