Edit: Yunchan
***
"Ta muốn nàng nhìn ta."
Cằm Tạ Cẩn Du bị nâng lên một cách ngang ngược, cô bị ép phải nhìn lên.
Liễu Ký Minh chưa từng dùng cách thức và giọng điệu mạnh bạo như vậy để nói với cô, thế nhưng lúc này, hơi thở hắn phả lên mặt Tạ Cẩn Du đã mất đi vẻ thanh nhã nhất quán từ lâu, thay vào đó là sự xâm lược mạnh mẽ, không cho phép cự tuyệt.
Tạ Cẩn Du cố trừng to mắt, chạm vào ánh mắt hắn, trên mặt biển chưa từng nổi sóng bây giờ lại trỗi lên cơn sóng thần chao đảo đất trời, mà cô chính là chiếc thuyền lá bé nhỏ ngoài khơi, trừ chìm vào vòng tay biển cả thì chẳng còn đường nào trốn chạy.
Mà cô cũng chẳng muốn chạy.
"Ta chỉ có thể nhìn chàng..." Tạ Cẩn Du cố nén cơn khó chịu, kéo tay của Liễu Ký Minh, đan chặt lấy ngón tay hắn, không nỡ dời tầm mắt, nhấn mạnh từng chữ: "Ngay lúc ban đầu, trong mắt ta cũng chỉ có mình chàng..."
Những lời chưa kịp nói đã chìm sâu vào môi lưỡi cả hai.
Tình cảm ập tới dâng trào nồng nhiệt khó thể kiềm nén.
Toàn thân Tạ Cẩn Du như đốt lửa, chỉ có thể bám chặt vào người trước mắt, mặc cho bản thân chìm nổi trong cơn sóng lớn lật trời.
Mỗi cái đụng chạm, mỗi cái ma sát, đều tóe ra tia lửa, khiến cơ thể run rẩy mất khống chế, tim đập nhanh hơn, tới cả hít thở cũng phải dựa vào sự ban phát của người trước mặt.
Hầu như... chưa bao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-doa-tien/1966302/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.