21.
Hoàng thành loạn lạc.
Ta ngủ đến nửa đêm, chợt nghe thấy bên ngoài hỗn loạn, tiếng bước chân vội vã lộn xộn, tiếng thì thầm trầm thấp.
“Thu Nguyệt!”
Ta đứng dậy, khoác áo ngoài vào.
“Tiểu thư, đánh thức ngài à?”
Thu Nguyệt thở hổn hển đi vào, trong tay cầm một thanh đao vàng nhỏ.
“Có chuyện gì vậy?”
Ta nhìn chằm chằm thanh đao, trong lòng mơ hồ cảm thấy bất an.
“Tiểu thư, Đại hoàng tử tạo phản.”
Nghe vậy, trong lòng ta chợt chùng xuống.
Hoàng đế bệnh nặng, chưa lập Thái tử, mấy hoàng tử tất nhiên sẽ hành động, nhưng ta thật sự không ngờ Đại hoàng tử lại chọn cách thức ngu ngốc này.
Gã ta là trưởng tử của hoàng đế, xác suất ngồi vào vị trí Thái tử rất lớn, nhưng hiện tại lại tạo phản bức vua thoái vị, đúng là bùn nhão không trát nổi tường.
“Cha ta đâu?”
“Lão gia không ở trong phủ, chắc là vào cung rồi.”
Trong hoàn cảnh này, cho dù cha ta và hoàng đế có ân oán cá nhân thì cũng phải gạt sang một bên, bọn họ phải đoàn kết đứng chung chiến tuyến.
Chỉ là hiện tại, trong phủ chỉ còn lại nữ tử và trẻ con.
Ta ổn định tâm trí, trầm giọng phân phó.
“Lệnh cho các thị vệ trong phủ phải tập trung canh gác, ta sợ rằng Đại hoàng tử sẽ nhân cơ hội này tấn công. Mặt khác, dẫn tất cả di nương, công tử tiểu thư trong phủ đến sân của ta ngay.”
“Vâng.”
Thu Nguyệt hành động mau lẹ, một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tinh-chiem-huu/2736217/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.