Chương 3
Thiên Bảo tửu lâu hôm nay giăng đèn kết hoa, so với Hồng Tụ lâu bên cạnh còn tranh hoàng đẹp hơn hẳn, tấm biển trước cửa là do tứ đại công tử kinh thành Chi Phong Vũ Dương tự tay viết lấy, hai bên là câu đối của lão bản, tuy rằng rất không tinh tế, nhưng lại cực hợp tình hình:
Thanh phong phơ phất, minh nguyệt lãng lãng, hỉ nghênh hoa khôi đại tái.
Tứ đại công tử, tề tụ phúc địa, đầy ngập khách Thiên Bảo tửu lâu.
Nghe nói sau khi hai câu đối này được dán lên, hôm nay chỉ trong một canh giờ Thiên Bảo tửu lâu được người ta bao sạch, có một vị khách thần bí nghe nói tứ đại công tử được sắp xếp ở lầu ba, cho nên từ tầng này trở xuống đều bao hết, còn nói tiền rượu của họ cứ tính cho hắn cả.
Lúc Ngôn Phi Mặc bước vào tửu lâu, trăng đã lên đầu ngọn liễu, đèn lồng màu đỏ trước cửa cũng đã bắc lên cao, toàn bộ tửu lâu càng thêm xinh tươi tráng lệ, rực rỡ như ban ngày. Hắn mặc một bộ trường bào xanh nhạt, cổ tay và vạt áo thêu hoa văn tinh tế cùng màu, bên hông dắt một khối Dương chi bạch ngọc, đi lại nhẹ nhàng, ý cười phảng phất, dịu dàng như ngọc. Liễu lão bản của Thiên Bảo tửu lâu đi ra đón, ghé vào tai hắn thì thầm vài câu rồi cung kính dẫn tới lầu ba.
Sát bên cửa sổ đối diện bờ sông ở lầu ba có bày hai bàn gỗ lim lớn, đã có hai người ngồi, Phong Vũ Dương vừa thấy Ngôn Phi Mặc thì hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tieu-yen-yen/88264/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.