Ngày hôm sau, không biết có phải do tức giận từ hôm trước, Ngôn Chỉ cảm thấy rất không thoải mái, buổi sáng ăn hai cái bánh bao thịt thì không còn khẩu vị gì nữa, Tiêu Từ Bùi ngồi bên nhìn lại, hắn cau mày sờ trán của nàng, nói: “Hay gọi thái y tới xem nhé?”
Ngôn Chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng đáp: “Không cần đâu, chờ một lúc là được rồi”.
Tiêu Tử Bùi nhìn nàng chằm chằm một lúc, nhưng vẫn thấy bất an: “Buổi trưa nàng muốn ăn gì? Ta nói Tiêu Thiển đi chuẩn bị. Nghỉ ngơi nhiều một chút, nếu vẫn không thoải mái thì cho người đến nói với ta”.
Ngôn Chỉ suy nghĩ: “Hay là bãi triều xong chàng ghé vào cửa tiệm Vĩnh Kí mua một ít điểm tâm được không, lần trước Tiêu Thiển mua mơ dầm muối ở đó, giờ nhớ lại ta lại thèm”.
Tiêu Tử Bùi vừa đi không lâu, Ngôn Tiểu ôm mấy tập thơ lần trước Phong Vũ Dương tặng nàng, mang ra đọc lại, cảm xúc vẫn ngập tràn như trước, nàng lấy đàn cổ, vừa gảy vừa hát một bài, ngâm nga mấy bận nhưng vẫn thấy có điểm chưa hài lòng, đang định tỉ mỉ cân nhắc lại xem thì Tiêu Thiểu đã chạy tới gọi nàng ra ăn trưa, hóa ra chỉ chớp mắt đã qua hết buổi sáng.
Bữa trưa hôm nay vô cùng phong phú, vi gá đặt chính giữa, các gia vị béo ngậy được rưới đều xung quanh, mùi thơm phưng phức, ai ngửi cũng phải thèm. Chỉ có điều Tiêu Tử Bùi không có mặt, Tiêu Thiển cười nói: “Vương gia về rồi, nhưng mà ngài quên mua mơ dầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tieu-yen-yen/3028881/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.