Dịch: Tiểu Kỳ
Sau khi từ thưởng xuân yến trở về, Mạc Cấp cứ trầm mặc mãi, vừa vào đến cửa đã chui vào tiểu viện của mình, không ra ngoài nữa. Tiêu Tử Bùi cũng không để ý, hắn đến thư phòng nghỉ ngơi chốc lát, xem sách một hồi, chợt nhớ tới lời của Phương Văn Uyên, thấy hào hứng, bèn tới Phương phủ tìm Phương Tư Du.
Người hầu của Phương Tư Du – Phương Nam khổ sở, nói với Tiêu Tử Bùi, Phương công tử đã tới Hồng Tụ lâu rồi, còn nói không cho gã đi theo. “Tiêu tướng quân, ngài nói xem công tử nhà tôi đang nghiêm túc đấy hả? Lão gia nói muốn đánh gãy chân ngài ấy.”
Phương Tư Du là độc đinh trong nhà, trên có ba chị gái, cả nhà chiều hắn quá thể, lời này của Phương lão gia chỉ là nói chơi thôi, chắc chắn không dám làm. Tiêu Tử Bùi cười nói: “Nếu là nghiêm túc cũng không tồi, khó khăn lắm mới có người có thể chế phục Tư Du, mọi người nên yên tâm mới phải.”
Phương Nam xoa đầu: “Cái này cũng phải, không đúng, Tiêu tướng quân, nữ tử đó là người của Hồng Tụ lâu!”
Tiêu Tử Bùi bật cười nhảy lên ngựa đi: “Hồng Tụ lâu thì làm sao, Hồng Phất dạ bôn*, đây cũng là một đoạn giai thoại.”
* Hồng Phất dạ bôn: câu chuyện này kể về một người con gái, nàng vốn là người của Dương Tố, Dương Tố là một người rất giàu có, nhưng sau khi nàng gặp được Lý Tịnh, Lý Tịnh là một người nghèo rớt mồng tơi, tiền đồ rất mờ mịt, nhưng Hồng Phất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-tieu-yen-yen/3028812/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.