Sấm sét giữa trời quang, Bạch
Nhược Hy giống như sét đánh
ngang tai, cả người đều sôi trào.
Cô nhanh chóng biến sắc. Hít thở
đột nhiên trở nên khó khăn. Hai
chân nhũn ra loạng choạng lùi vê
phía sau hai bước.
Làm thế nào có thể?
Chuyện hoang đường đến cực
điểm.
Bạch Nhược Hy lắc đầu không tin.
Cô không dám tin, nhất định là hiểu
lầm.
Doãn Nhụy cắn răng, hít sâu một
hơi lạnh lùng nói: “Bạch Nhược Hy,
Doãn Nhụy tôi đối với cậu không
thẹn với lòng, nhưng không ngờ cậu
lại là loại người như vậy. Tình bạn
của chúng ta kết thúc ở đây đi.
Chúc cậu hạnh phúc…
Nói xong, Doãn Nhụy quay người rời
khỏi.
Bạch Nhược Hy phản ứng chậm
nửa nhịp, vội vàng đuổi theo kéo lấy
cánh tay của Doãn Nhụy cầu xin tha
thứ: “Xin lỗi Doãn Nhụy. Mình không
có giành chồng của cậu. Mình
không có kết hôn với anh ba. Mình
thật sự không biết. Mình không biết
tại sao lại như vậy. Mình…”
Doãn Nhụy vung tay ra, phẫn nộ
mắng: “Đừng có đạo đức giả với tôi.
Lẽ nào là Huyên Thạc dùng súng
chĩa vào đầu ép cậu ký tên sao? Đã
ký tên lên giấy chứng nhận kết hôn
rồi mà giờ còn nói với tôi là không
biết?”
Bạch Nhược Hy cả kinh, nhớ tới hai
trang hợp đồng trắng tinh mà Kiều
Huyền Thạc để cô ký. Lúc này, cô
cuối cùng cũng hiểu được lời nói
của anh trước khi rời khỏi ngày hôm
đó là có ý gì.
Đáng thương chính là tại sao lại đẩy
cô vào trong loại địa ngục mất hết
đạo đức này. Thật là tuyệt tình.
Mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-song-tinh-yeu/785728/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.