Edit: William_1405
Lục Yêu: "Mới khỏi chưa được bao lâu, lại muốn vào bệnh viện nữa à?"
Ngu Liễu cố gắng giải thích: "Tôi thấy anh không kịp dọn, nhỡ nó bị chết — —"
"Chỉ là một chậu hoa." Lục Yêu nhăn chặt mày.
"......" Ngu Liễu không có lời nào để nói.
Lục Yêu lau tóc cho cậu xong, mới phát hiện cậu còn ôm chậu hoa trên tay, bất đắc dĩ đem khăn lông để ở một bên nhận lấy chậu hoa: "Buông tay."
Ngu Liễu ngoan ngoãn buông tay, chậu hoa hồng phấn được Lục Yêu đặt ở một bên cùng với những chậu hoa khác.
Gió lại nổi lên, mưa tạt vào dưới mái hiên, Lục Yêu tự nhiên mà dịch sang bên cạnh một bước, che phía trước Ngu Liễu: "Trở về tắm rửa, thay quần áo ướt ra đi."
Ngu Liễu vội vàng xuống lầu lại vội vàng lên lầu, tâm tình có điểm uể oải, cậu là xuống dưới giúp đỡ, tại sao lại như là tạo thêm phiền toái.
Buổi tối trước khi ăn cơm, dì Trương trước tiên cho cậu uống nửa bát canh gừng.
"Buổi chiều bị bén mưa phải không?" Dì nói: "Nào, Tiểu Lục cố ý dặn dò dì nấu cho cháu canh gừng, còn nóng, uống một chút buổi tối ngủ ngon, miễn bị cảm."
Ngu Liễu không quá thích mùi vị của gừng, bưng cái bát lên nhăn mũi, nghĩ thầm như thế nào cảm giác có chút khoa trương, cậu yếu ớt như vậy sao?
Rất nhanh Lục Yêu liền dùng hành động chứng minh trong mắt anh, cậu chính là yếu ớt như vậy.
Buổi tối trước khi đi ngủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngot/3592115/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.