Edit: William_1405
"Được, tôi sai không nói cái này nữa."
Yến Gia đổi chủ đề: "Đã chuẩn bị một bữa tiệc cho cậu, cậu bây giờ đến khách sạn nghỉ ngơi cho tốt, buổi tối tan làm tội gọi điện cho cậu."
Ngu Liễu nói: "Tôi chỉ ở trong thành phố một đêm tiệc cái gì chứ?"
Yến Gia: "Mở tiệc còn phải xem ở bao lâu à, ở một đêm cũng là ở, trừ phi cậu chuẩn bị ngủ một giấc đến sáng mai không cần ăn tối."
Ngũ Liễu: "tùy cậu, đồ ăn đừng có cay quá."
Từ sân bay đến khách sạn mất một tiếng lái xe, Ngu Liễu chợp mắt một lát không ngủ được, phong cảnh và đèn đường bên ngoài cửa sổ lướt qua nhanh chóng khiến cậu choáng váng, đơn giản là xem và trả lời từng tin nhắn đã không xem trong một ngày.
Có người trong nhà, có bạn học cũ, có nhân viên trong phòng làm việc.
Còn có, của người kia.
Ngu Liễu trả lời xong hết tất cả tin nhắn khác, chỉ còn lại một cái cuối cùng, muốn trực tiếp xoá bỏ khung chát, vuốt sang bên trái nhìn chằm chằm vào hai chữ xoá bỏ do dự nửa ngày phát hiện không làm được chỉ đành chấp nhận mở tin nhắn.
Trình Tây Ngô: [Liễu Liễu, thời gian tổ chức tiệc đính hôn của anh đã được xác định vào ngày 26, em muốn đến sớm hơn một ngày hay là cùng ngày đó? Để anh chuẩn bị phòng cho em.]
Tin tức này Ngu Liễu xem đến đau lòng.
Cậu gục đầu xuống một hồi, phát hiện chính mình tự tìm ngột ngạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-ngot/3592106/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.