Từ khi chuyển đến thành phố này anh vẫn luôn thử vận may như vậy, thử xem xác suất tình cờ gặp được cô ở trên đoạn đường này là bao nhiêu.
---
Ngôn Hi uất ức, lồng ngực phập phồng lên xuống bị cô đè nén lại, hít thở khó khăn. Từ trước tới nay cô chưa từng phải chịu oan ức như vậy bao giờ, mệt mỏi chống đỡ mấy ngày qua đã là cực hạn.
Cuối cùng Ngôn Hi cũng hạ quyết tâm: “Kí.”
Lâm Giai Giai nở nụ cười chân thành nhất từ lúc vào cửa cho tới bây giờ, xem ra rất hài lòng với hành động của Ngôn Hi. Lúc này nhìn thấy Ngôn Hi thức thời như vậy, cô ta còn cảm thấy có phần vừa mắt.
Lâm Giai Giai phất phất tay, nói: “Trên giấy có viết, cô cứ đọc đi. Chỉ cần cô chịu rời khỏi đây, tôi đảm bảo sẽ không bắt cô trả một đồng vi phạm hợp đồng nào.”
Cô ta nháy mắt ra hiệu với người giữ hợp đồng, anh ta hiểu ý, lập tức tráo một bản hợp đồng lên trước.
Thật ra hôm nay Lâm Giai Giai đã chuẩn bị hai bản hợp đồng, nếu Ngôn Hi chịu rời khỏi công ty thì mọi chuyện sẽ được giải quyết trong êm đềm, còn nếu cô cố tình dây dưa không dứt... vậy thì bản hợp đồng kia sẽ không chỉ đơn giản là giải ước nữa mà là sa thải. Đều là chấm dứt hợp tác nhưng hai khái niệm này lại khác nhau một trời một vực.
Bàn tay thon dài của Ngôn Hi khẽ nhấc lên, hai người trợ lí bên cạnh lập tức đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-kha/3484592/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.