Y tá yêu cầu Sầm Diên nằm nghỉ một lúc, đợi cánh tay tiêu sưng thì xuất viện.
Sầm Diên yên lặng xem TV, Thương Đằng ngồi trên ghế bên cạnh giường và cùng cô xem.
Bầu không khí yên bình một cách kỳ lạ.
Thỉnh thoảng Sầm Diên lại liếc nhìn, Thương Đằng xem rất nghiêm túc. Anh lúc này dường như đã khác xa với hình ảnh người cầm quyền lạnh lùng, cao cao tại thượng.
Cụ thể khác biệt ở đâu, Sầm Diên cũng không thể nói rõ.
Giống như một vị thần hạ phàm, cuối cùng bị nhiễm khói lửa nhân gian.
Sầm Diên biết Thương Đằng không thích xem TV. Loại hình giải trí này không thích hợp với anh.
Chưa kể còn là phim hoạt hình.
Anh không cần phải vì cô mà cố gắng thích nghi với một lối sống hoàn toàn trái ngược với anh.
Họ không có bất cứ liên quan hệ gì nữa.
Váy của Sầm Diên đã bị y tá cắt hỏng, cô đang mặc áo khoác của Thương Đằng. Do sự chênh lệch về chiều cao giữa nam và nữ rất lớn, gấu áo của Thương Đằng dài đến ngang đùi cô.
Nếu là trước đây, có thể cô đã từ chối lòng tốt của anh, nhưng bây giờ tình hình đã khác, cô không còn lựa chọn nào tốt hơn.
"Anh trở về trước đi, em muốn ngủ một lát."
Một lát sau, cô lại nói: "Cảm ơn áo của anh, ngày mai giặt xong em sẽ trả lại.".
Thương Đằng quay lại nhìn Sầm Diên, không đáp lại lời cô.
Mà đứng dậy, đi đến bên cửa sổ.
Trước khi đóng rèm, anh lịch sự hỏi ý kiến của bà cụ ở cùng phòng. Cho đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hoan/499554/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.