Rõ ràng là cố tình làm vậy, nhưng nhìn thấy Sầm Diên lộ ra vẻ thất vọng và cô đơn như thế này, anh lại không đạt được khoái cảm khi trả thù thành công. 
Ngoài thất vọng và cô đơn, không có cảm xúc nào khác trên khuôn mặt Sầm Diên. 
Thương Đằng là một người thông minh, giỏi quan sát sắc mặt người khác, đương nhiên nhận ra, lột bỏ thứ trong tưởng tượng của cô, anh không hề có một vị trí nhỏ nhoi nào trong mắt cô cả. 
Anh đã hoàn toàn sống với hình bóng một người khác trong lòng cô. 
Sự dịu dàng và chu đáo của cô, chỉ vì anh giống người trong tim cô. 
Trong phòng làm việc, sự im lặng có chút quỷ dị. 
Sầm Diên che mặt, nước mắt ướt đẫm lòng bàn tay. 
Bi thương tới cùng cực, đến khóc cũng không thành tiếng. 
Ngay cả thứ cuối cùng để bám víu cũng không còn nữa, cô đột nhiên cảm thấy thế giới cũng chỉ như thế này mà thôi. Cuối cùng, cô thậm chí không thể gặp Kỷ Thừa lần cuối. Người phụ nữ dần đứng thẳng, khóc đến sưng đỏ cả mắt, lúc này yên lặng nhìn anh. 
"Cảm ơn anh vì những ngày tháng qua." 
Giọng mũi có chút nặng nề, mất đi vẻ dịu dàng trước đây, giống như xác sống biết đi đang nói từng chữ một. 
Ánh mắt Thương Đằng trầm xuống, không nói lời nào. 
Cô xoay người rời đi, khi cánh cửa kính đóng lại, bóng dáng mảnh mai dần biến mất khỏi tầm mắt anh. 
Thương Đằng không thể nào không nghe ra, những gì cô nói vừa rồi chính là nói lời từ biệt với mình. 
Không phải anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hoan/268351/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.