TV trong phòng khách đang chiếu phim khung giờ khuya. 
Một bộ phim rất cũ. 
Sầm Diên không bật đèn, yên tĩnh ngồi xem. 
Đêm xuống càng tĩnh lặng hơn. 
Thương Đằng mở cửa bước vào, đèn trong phòng khách vẫn chưa bật, chỉ có ánh sáng yếu ớt từ TV. 
Sầm Diên ngồi trên ghế sô pha, đắp chăn và đã ngủ. 
Bàn tay mở cửa dừng lại, đôi mắt đen phản chiếu trong màn đêm. Anh nhìn đi chỗ khác và đi thẳng lên lầu. 
Âm thanh nhẹ phá vỡ sự yên tĩnh của màn đêm. 
Là gió thổi tung cửa sổ, những trang sách trên bàn cũng bị thổi bay lất phất. 
Một tờ giấy bay tới chân anh. 
Thương Đằng dừng một lúc lâu, sau đó cúi xuống nhặt lên. 
Hình vẽ trên giấy là một đôi mắt, một nốt ruồi lệ màu nâu, rất rõ ràng. 
Ánh sáng dưới đáy mắt anh như biến thành một vùng biển nguy hiểm, vốn vẫn bình lặng, nhưng một cơn gió nhẹ cũng có thể làm nổi lên những gợn sóng lớn. 
Mặt không biểu cảm, anh xé bức tranh thành từng mảnh nhỏ. Sau đó đi vào phòng tắm, ném các mảnh giấy xuống bồn cầu và xả đi. 
Anh đi rửa tay, rửa lặp đi lặp lại nhiều lần, lòng bàn tay đỏ bừng nhưng vẫn rửa. 
Như thể mọi thứ liên quan đến người đàn ông đó phải được dọn dẹp hoàn toàn. 
- -------- 
Không ngờ lại có thể ngủ quên khi xem TV. Sầm Diên ngồi dậy khỏi ghế sô pha, liếc nhìn đồng hồ trên tường, đã hai giờ sáng. 
Cô vén tấm chăn mỏng đứng dậy khỏi ghế sô pha. 
TV không bị tắt, đã chuyển từ một bộ phim thành 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hoan/268348/chuong-16-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.