Sầm Diên ngập ngừng nhìn Thương Đằng, cuối cùng vẫn kìm nén không nói. 
Giang Cự Hùng không nói lời nào, suốt quá trình chỉ có một mình Lưu Nhân nói chuyện. 
Trong lòng ông cũng có mặc cảm, Sầm Diên đã phải chịu khổ hơn mười năm ở nơi nghèo nàn hẻo lánh. Khó khăn lắm mới tìm được, lại kết hôn với một người đàn ông không hề yêu mình chỉ vì lợi ích của gia đình. 
Nhiều lần, ông tự hỏi liệu mình có nên thuyết phục Sầm Diên ly hôn hay không. Cô không đáng để phải chịu uất ức này. 
Nhưng cuối cùng, ông vẫn không thể nói ra thành lời. 
Hiện tại công ty của ông đều dựa vào Thương Đằng giúp đỡ, nếu ly hôn, tất nhiên sẽ chẳng còn sự giúp đỡ nào nữa. Đến lúc đó, sẽ thực sự không còn gì nữa. 
Sau khi cân nhắc ưu và khuyết điểm, cuối cùng ông đã chọn nhắm mắt làm ngơ. 
- ----------- 
Vào bữa ăn đó, Thương Đằng không ăn nhiều, chỉ chăm chú cho Trần Điềm Điềm ăn. 
Bé đã mọc răng và ăn được nhiều thứ hơn. Thương Đằng cẩn thận gỡ xương cá cho bé, đưa tới bên miệng. 
Lưu Nhân một bên quan sát, trong lòng cảm thấy không vui. Làm sao có thể không bận tâm, chuyện này đặt lên người ai cũng sẽ đều để ý. Chồng mang con gái của bạch nguyệt quang* về nuôi, còn chiều chuộng như thế này. 
Cũng là do Sầm Diên kém cỏi, không biết ganh đua ghen ghét. 
Lưu Nhân cười nói với Trần Điềm Điềm: "Điềm Điềm, con xem ba đối với con tốt như vậy. Sau này mẹ sinh em bé, con cũng phải đối tốt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ngon-hoan/268345/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.